Trong nha môn Ứng Thiên phủ.
Bởi vì kịp thời sơ tán đám người cho nên chỉ có một số người bị thương nhẹ lúc cuộc náo loạn bắt đầu, cũng không có ai tử vong.
Công Tôn xử lý vết thương cho mấy người rồi, nghiêm trọng nhất cũng chỉ có mấy người lớn tuổi bị ngất đi mà thôi, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là đã có thể hồi phục lại.
Sau khi xử lý xong vết thương cho tất cả mọi người, Công Tôn cùng Tiểu Tứ Tử trở lại trong sân viện nha môn, rất lo lắng mà chờ mọi người.
Nhất là Tiểu Tứ Tử, bé cứ bóp ngón tay mà đi vòng vòng quanh sân, Tiêu Lương kéo bé lại: “Cận Nhi, đừng lo lắng quá, không có việc gì đâu.”
Đang nói thì đã nghe thấy tiếng Tử Ảnh vang lên: “Về rồi!”
Mọi người theo bản năng ngẩng đầu.
Tiểu Tứ Tử nhanh chóng chạy đến bên cạnh Công Tôn ngoài cửa nhìn ngóng ra ngoài.
Chỉ thấy Triệu Phổ là người đầu tiên đi vào.
Cửu Vương gia cúi đầu, tâm tình hình như rất tệ.
Trong lòng Công Tôn ‘oành’ một tiếng, nhanh chóng hỏi Triệu Phổ: “Thế nào rồi? Các ngươi không có chuyện gì đó chứ?”
Tiểu Tứ Tử ngước mặt nhìn phía sau.
Chỉ thấy sau đó, Lâm Dạ Hỏa cũng đi vào, vừa đi vừa lắc đầu than thở.
Phía sau nữa, Triển Chiêu cùng vào, lại cũng ủ rũ cúi đầu.
Ba người đứng ở cửa nhìn Tiểu Tứ Tử, vẻ mặt kia ….
Tiểu Tứ Tử cảm thấy trong lòng sụp đổ, tâm cũng lạnh nửa phần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056137/quyen-12-chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.