Vụ án đột nhiên biến đổi, vốn dĩ Tiếu Trường Khanh là người có hiềm nghi giết người lớn nhất đột nhiên lại biến thành có thể bị hãm hại, vì vậy …. Nhiệm vụ quan trọng bây giờ là tìm ra người đã giá họa cho hắn.
“Nếu như không phải Tiếu Trường Khanh giết người.” Bạch Ngọc Đường suy nghĩ một chút: “Vậy…. Hung thủ liệu có ở khách điếm không?”
“Khách điếm này rất lớn, người ở đây hầu hết đều là người của Tây Hải phái, nhưng mà đám người đó lại luôn lơ là chức trách, mà cửa sổ trước sau khách điếm cũng rất nhiều. Chúng ta ở cửa trước, cửa sổ phía sau căn bản là không có ai quản, cho dù có cao thủ nào đó lặng lẽ lẻn vào, rồi lại im lặng trốn ra…. như vậy nếu muốn thần không biết quỷ không hay giá họa cũng không phải là điều không thể.”
“Lúc đó có ai khả nghi không?” Triệu Phổ hỏi Giả Ảnh.
“Cái này cũng khó nói.” Giả Ảnh nói: “Lúc đó bốn phía đều là người.”
Tất cả mọi người đều cau mày —— Qủa thực cũng không ai nghĩ đến Tiếu Trường Khanh lại có thể bị giá họa a.
“Giá họa tinh diệu thế sao?” Triển Chiêu ngẩng mặt suy nghĩ: “Đối phương có thâm cừu đại hận gì đó với Tiếu Trường Khanh sao?”
Mọi người liền nhìn bốn lão đầu kia.
Triệu Phổ nhịn không được hỏi: “Ai lại hận các ngươi như vậy?”
Bốn lão đầu theo bản năng mà nhìn Ân Hậu đang ngồi uống trà bên kia.
Lam Hồ Ly trợn mắt: “Không phải các ngươi mới là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056110/quyen-12-chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.