Ăn xong điểm tâm rồi, bên ngoài lại truyền đến mấy tiếng gọi: “Chiêu Chiêu, Tâm can bảo bối a!”
Tất cả mọi người nhảy dựng, Ân Hậu nhìn trời, Ân Lan Từ bưng chén cháo nói với Triển Chiêu: “Cô cô béo của con đến rồi!”
Triển Chiêu nhảy dựng lên, lúc này chỉ thấy từ bên ngoài có một thân ảnh màu vàng nhào đến, tất cả mọi người đều thoáng qua một cảm giác, hình như một con gà con thật lớn nha ….
Thân ảnh kia lăn thẳng đến trước mặt Triển Chiêu, nhảy lên …. Ôm!
Lúc này mọi người mới có thể nhìn rõ ràng, thì ra người chạy vào là một a di mặc một một bộ váy vàng a.
Vị Cô cô béo này của Triển Chiêu nhìn qua khoảng bốn mươi tuổi, ngoại hình vô cùng phúc hậu, béo núc ních còn mặc một màu vàng tươi, nhìn thật sự chẳng khác nào chú gà a. Nàng cũng không cao, sau lưng còn đeo một bọc hành lý cực lớn, không biết đựng gì trong đó nữa.
Triển Chiêu giới thiệu với mọi người: “Vị này là Hoàng Nguyệt Lâm, là Hoàng di trong Thất di Xích Chanh Hoàng Lục Thanh Lam Tử. Nhưng mà gọi Hoàng di nghe không hay lắm cho nên từ nhỏ chúng ta gọi nàng là Bàn cô cô.”
Mọi người nhìn nhau một cái, Hoàng Nguyệt Lâm …..
Lâm Dạ Hỏa tò mò: “Là Giang Đồn Hoàng Nguyệt Lâm sao?”
Hoàng Nguyệt Lâm nháy mắt mấy cái, gật gật đầu với Lâm Dạ Hỏa: “A nha, khuê nữ kiến thức thật tốt nha!”
Khóe miệng Lâm Dạ Hỏa co giật, chỉ chỉ mũi mình: “Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056095/quyen-12-chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.