Qua nhiều lần cố gắng, Bao Đại Nhân vẫn không cách nào nằm mơ được, mà mỗi lần hắn ngủ xong, phát hiện mình không nằm mơ một cái là hắn lại qua đẩy Bàng Cát, vì vậy mỗi lần ấy hắn đều đánh thức Bàng Thái sư vừa mới chợp chờn ngủ được. Kết quả là Thái sư cũng không hề nằm mơ, nhảy dựng lên nói là tại Bao Chửng quấy rối.
Chính lúc này, đám Triển Chiêu vội vàng trở lại.
Vừa thấy Thái sư đang nhảy dựng, Triệu Phổ liền tiến lên kéo râu của Thái sư trước.“Ai nha, đau quá ….”
Thái sư nhanh chóng bảo vệ cằm.
Triệu Phổ gật đầu một cái: “Tỉnh đi?”
Bàng Cát có chút không hiểu được.
Triển Chiêu nhìn quanh bốn phía một vòng, lắc đầu: “Ở đây không có hoa!”
Đám ảnh vệ cũng đã đảo một vòng quanh nha môn, trở lại nói: “Không có hoa!”
Bao Đại Nhân không hiểu: “Hoa gì?”
Mọi người liền đưa bồn hoa Phạm Quỳnh cho Bao Đại Nhân nhìn, sau đó nói cho hắn biết chuyện vừa trải qua, dĩ nhiên ba người nằm mộng là Bạch Ngọc Đường, Lâm Dạ Hỏa cùng Công Tôn cũng chỉ tóm tắt qua loa nội dung. Chỉ có Tiểu Tứ Tử là rất tỉ mỉ mà kể lại bé nằm mơ thấy cùng mọi người chơi Bịp mắt bắt dê, sau đó bé bắt được ai cũng đoán trúng hết!Mọi người có chút bất lực, Công Tôn nhìn trời, thảo nào vừa ôm cái đã gọi tên, vẻ mặt còn rất hạnh phúc, thì ra là chơi bịp mắt bắt dê thắng.
Triển Chiêu liếc Bạch Ngọc Đường, có chút ngạc nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056085/quyen-12-chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.