Chờ cho đến khi Triển Chiêu đến cửa Khổ Bi tự rồi, lại thấy ngôi đền này đang đóng cửa.
Bàng Dục chạy lên trước gõ cửa, một lúc sau lại thấy đại môn được mở ra, tiểu hòa thượng chạy ra ngoài chắp tay: “A di đà phật, các vị thí chủ, bổn tự hôm nay không nhận khách dâng hương, mời các thí chủ hôm khác hay đến.”
Bàng Dục không hiểu: “Tại sao lại không nhận khách dâng hương a?”
“Ách ….” Tiểu hòa thượng hình như có chuyện gì đó khó nói: “Cái này …. Thứ cho tiểu tăng không thể nói rõ được ….”
Mọi người thấy tiểu hòa thượng này cứ ấp a ấp úng, đoán là có chuyện gì đó xảy ra.
Triển Chiêu lấy lệnh bài Khai Phong Phủ đeo bên hông ra cho hắn nhìn.
“A!” Tiểu hòa thượng sửng sốt, ngẩng đầu lên hỏi: “Đại nhân là quan sai?”
Triển Chiêu gật đầu: “Khai Phong Phủ Triển Chiêu.”
Mọi người ở bên cạnh cùng nheo mắt lại, lúc Triển Chiêu không nhị đúng là rất đáng tin cậy, đặc biệt là lúc hắn đưa ra lệnh bài rồi nói mấy chữ “Khai Phong Phủ Triển Chiêu” ấy …..
Tiểu Tứ Tử phồng mặt: “Miêu Miêu thật đẹp trai nha!”
Triệu Phổ có chút ganh tỵ: “Phụ thân không đẹp trai sao?”
Tiểu Tứ Tử vội vàng ôm lấy cổ hắn mà bổ sung: “Cửu Cửu cũng đẹp trai nữa, Cửu Cửu là đẹp trai nhất đó!”
Triệu Phổ được khen đến sung sướng mà gật đầu —— Cái này đúng là không tệ.
Công Tôn liếc Tiểu Tứ Tử ——– Tiểu Tứ Tử, sao một chút nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056021/quyen-11-chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.