Chuyện xưa của Bao Chửng nói đến đây, tất cả mọi người đang nghe đều rơi vào tình trạng ngốc lăng.
Lúc lâu sau, Bao Duyên hỏi: “Phụ thân a.”
“Sao?” Bao Chửng bưng chén trà nhìn hắn.
“Người …. Có từng hoài nghi.” Bao Duyên ho khan một tiếng, nhỏ giọng họi: “Đồng học đó của người, tự mình đi vào rồi mang theo mặt nạ quỷ chạy ra từ cửa sau không?”
Bao Chửng nghe xong, cười mà thở dài.
Tất cả mọi người đều không hiểu nhìn hắn.
Bao Đại nhân bưng chén trà uống một ngụm, chậm rãi mở miệng: “Không nghi ngờ.”
Mọi người nhìn nhau, cũng nhìn Bao Chửng, ý là —– Tại sao?
“Người nọ họ Khuất, tên là Khuất Trọng Viễn.”
Bao Đại nhân vừa mới nói xong, Bao Duyên liền kêu lên một tiếng: “Đại tài tử Khuất Trọng Viễn sao?!”
Đám người Triển Chiêu hình như cũng đã từng nghe qua tên này rồi.
“Khuất huynh là bạn từ nhỏ với ta.” Bao Đại nhân giải thích: “Hắn với ta cùng nhau lớn lên, còn thân cả huynh đệ ruột thịt. Người này trượng nghĩa, tài cao, tâm địa còn lương thiện, sẽ không làm những chuyện thương thiên hại lý, dĩ nhiên …. Trừ nhân phẩm của hắn ra, Bổn phủ vẫn còn những chứng cứ khác nữa.”
Tất cả mọi người cùng nhìn Bao Chửng, ý như muốn hỏi ——- Là chứng cứ gì a?
“Con nghe nói, Khuất Trọng Viễn chân bị bả.” Lúc này, Bao Duyên hỏi.
Bao Đại nhân gật đầu: “Khi còn nhỏ Khuất huynh bị ngã gãy chân, chữa khỏi rồi nhưng vẫn còn chút bả, cho nên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056007/quyen-11-chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.