Quả nhiên khi Bao Tái Thính nói ra lời đồn đại đã thành công chọc giận Bạch Ngọc Đường.
Triển Chiêu nhanh chóng rót cho hắn chén trà, Bàng Dục cùng Bao Duyên mở to hai mắt —– Này được a! Bạch thiếu gia cũng đã chửi bậy rồi, thật khó mà thấy được a!
Tiêu Lương vỗ bàn một cái: “Vô kê chi đản!”
Tiểu Tứ Tử gật đầu một cái: “Đúng vậy!”
Bàng Dục cùng Bao Duyên khóe miệng co giật —- Hai đứa nhỏ này học thành ngữ của ai a?
Bao Duyên sờ sờ đầu Tiểu Tứ Tử, nói: “Qủa thật đúng là lời nói vô căn cứ! Trước tiên không nói đến Bạch Nguyệt Vân có biết vu cổ thuật hay không, cũng không biết là chuyện chú văn này có thật hay không. Chỉ nói đến chuyện luyện công … trên đời này, không có ai lại luyện công trở thành thần công cái thế chỉ dựa vào vận khí đi? Những lời này chẳng qua chỉ là kiếm cớ mà thôi, thật mất mặt!”
Triển Chiêu gật đầu, Bàng Dục cũng giơ ngón tay cái với Bao Duyên — Nói rất hay đó Thư ngốc!
Bao Duyên bất bình giận dữ, hình như không hẳn là giận dữ thay cho Bạch Ngọc Đường.
Mọi người nhìn nhau một cái, Bạch Ngọc Đường hình như cũng không có giận như hồi nãy rồi — Cẩn thận suy nghĩ lại, có lẽ cũng là vì từ nhỏ Bao Duyên vẫn thường xuyên bị mọi người nói là “may mắn” cho nên đã chịu đựng không ít khó chịu đi. Bởi vì hắn có một phụ thân là Bao Chửng cho nên bất luận là hắn làm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055951/quyen-10-chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.