Sáng sớm hôm sau, Công Tôn vừa mới rời giương đã nghe thấy trong quân trướng, Triệu Phổ đạp bay cái bàn: “Mụ nội nó chứ! Hai tên Dã lư cùng Lý Nguyên Hạo kia là hai tên ngu ngốc!”
Công Tôn nhanh chóng bò dậy, tối hôm qua hắn lại cùng Triệu Phổ luyện “công phu”, hơn nữa cũng cảm thấy khá mệt mỏi. Triệu Phổ lại dạy hắn cách đạp người khác, luyện đến độ hắn mỏi eo đau lưng vì vậy mới ngủ quên mất …. Cái này là chuyện gì xảy ra a? Tại sao mới sáng sớm mà Triệu Phổ đã lên cơn rồi?
Sau khi Công Tôn rời giường đi từ bên trong bình phong ra đã thấy Âu Dương cầm một phong thư, đang cau mày xem.
Triệu Phổ đứng bên cạnh tức giận, Trâu Lương cũng cau mày không nói.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Công Tôn hỏi.
Ba người đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn hắn, cùng sửng sốt.
Triệu Phổ cau mày, nhăn mặt một cái —– biểu lộ của hắn như muốn nói ‘Ai nha! Đã quên mất Công Tôn đang ngủ bên trong’, liền đứng lên nói: “Đánh thức ngươi sao?”
Công Tôn ngẩn người, nhìn vẻ mặt của Triệu Phổ, cũng không khỏi có chút hoảng hốt —– Người này, rất quan tâm mình …
Gia tộc Công Tôn người rất ít, hơn nữa người trong tộc cũng không có gần gũi với nhau, rất ít khi lui tới qua lại. Hắn lại tự mình nuôi dưỡng Tiểu Tứ Tử, thường đi xem bệnh khắp nơi, tất cả tinh lực cùng thần lực đều tập trung lên hết Tiểu Tứ Tử và bệnh nhân … cho nên cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055926/quyen-9-chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.