Trước tiên cứ mang mấy vị phu nhân này đến tạm thư phòng của Bao đại nhân trong Triển phủ để cho Bao đại nhân thẩm vấn tiếp, đám người Triển Chiêu lại tụ tập trong sân.
Lúc này cũng đã đến giờ ăn cơm tối.
Triển Chiêu vào trong biệt viện, nhìn xung quanh mộ chút … chỉ thấy Tiểu Ngọc cùng Tiểu Thuý đang dọn thật nhiều chén trà vào trong.
Triển Chiêu có chút khó hiểu.
Tiểu Tứ Tử cùng Bao Duyên và Bàng Dục rất ăn ý không nhắc đến chuyện chúng lão đầu Ma cung đến, mấy lão đầu này lúc rời đi đã că dặn rất kỹ, không được nói với Triển Chiêu chuyện họ tới, dù sao thì họ đã gây hoạ lớn như vậy, lại còn đánh cả Bàng Dục, Triển Chiêu nhất định sẽ tức giận.
Thấy Triển Chiêu cứ như một con Mèo đang mơ hồ mà tìm kiếm khắp nơi, Bạch Ngọc Đường liền kéo hắn, ý là —— Bàn chính sự đi.
“Nga.” Triển Chiêu lấy lại tinh thần, hỏi Công Tôn: “Dược ngọc kia chính là thứ Ngọc có mùi thơm sao? Loại này có thường hay gặp không?”
Công Tôn lắc đầu một cái: “Dược ngọc vì có mùi thơm cho nên mới được gọi là Hương ngọc, nhưng trên thực tế, cũng có nhiều loại ngọc có mùi thơm nhưng lại không phải là Dược ngọc, lại có rất nhiều loại Dược ngọc thế nhưng cũng không có mùi thơm.”
Mọi người gật đầu một cái —– Nga, thì ra là có chuyện như vậy.
“Lại nói tới.” Triển Chiêu rút từ bên hông ra một khối ngọc bội nhỏ, nói: “Nếu quả thực đáng tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055826/quyen-8-chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.