Mọi người nghe Triển Chiêu nói xong liền sửng sốt ——– Hoàng cung sao?
Bạch Ngọc Đường không hiểu: “Miêu nhi, ý của ngươi là, ngươi nhìn thấy trong Hoàng cung có Hoả phụng giống hệt như ngọc bội?”
Triển Chiêu gật đầu, giải thích cho mọi người nghe một cái: “Là trên mình một người trong cung.”
Mọi người đều không nhịn được mà cau mày: “Xăm người sao?”
Triển Chiêu gật đầu một cái.
Triệu Phổ hỏi: “Là ai?”
Triển Chiêu sờ sờ cằm, lắc đầu: “Không quen biết a.”
Mọi người tập thể đỡ trán.
Ân Hầu cũng không biết nói sao, này nếu như không phải là bảo bối ngoại tôn nhà mình hắn nhất định đánh một trận, đâu có cái dạng nói chuyện không đầu không đuôi giống hệt Thiên Tôn vậy chứ.
Lòng hiếu kỳ của mọi người cũng bị Triển Chiêu gợi ra, vì vậy cùng cố gắng bảo hắn nói cụ thể chút, để xem rốt cuộc là chuyện gì.
Triển Chiêu liền nói: “Ân, đó là lúc ta mới vào Khai Phong phủ được ba tháng đi, một lần Hoàng cung mở tiệc, lần đó là lần đầu tiên ta vào cung cho nên mới đi lạc đường ……”
Mọi người lặng lẽ nhìn nhau một cái, tâm nói —— Không phải bây giờ ngươi đã thường xuyên vào cung rồi mà vẫn cứ lạc đường đó sao, cái này có quan hệ đến lần thứ mấy ngươi đi sao?
Triển Chiêu liền liếc mắt cảnh cáo Bạch Ngọc Đường một cái.
Bạch Ngọc Đường cảm thấy rất vô tội, hắn đâu có nói gì a.
“Ta cứ đi theo đường đã bị lạc đó, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055766/quyen-7-chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.