Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đi theo Lâm Dạ Hỏa cùng Trâu Lương và Tiêu Lương đến Đổng gia trang.
Lâm Dạ Hỏa chỉ nói đi tìm một món đồ nhưng cũng không có nói rõ là đi tìm cái gì cho nên mọi người cảm thấy vô cùng buồn bực. Có điều, có hỏi hắn cũng không cách nào nói rõ ràng, phải thấy rồi mới biết được, vì vậy … mọi người không còn cách nào khác là đi theo hắn.
Vừa mới tới Đổng gia trang, liền thấy Vương Triều Mã Hán Trương Long Triệu Hổ mang theo mười mấy nha binh đang khuân đồ cùng với người của Đổng gia trang đây.
Quả gia của Đổng gia trang đang cầm một danh sách kiểm kê lại những tài vật được cứu ra.
Quản gia thấy bọn Triển Chiêu đến, liền tiến lên nói: “Triểu đại nhân, các ngươi đã tới rồi.”
“Tổn thất thế nào?” Triển Chiêu hỏi thăm một chút.
“Cũng may, cũng may.” Quản gia vui vẻ nói: “Cũng may mà sớm dập tắt được lửa.”
Lâm Dạ Hỏa nhìn đống tài vật được cứu ra khỏi nhà một chút, hỏi: “Trang chủ nhà ngươi có truyền gia bảo vật gì đó phải không?”
Quản gia ngẩn người, gãi gãi đầu, nói: “Có a, trang chủ nha ta thừa kế không ít gia sản, năm đó lão gia cũng làm mua bán ngọc khí a.”
“Ta có thể xem một chút chứ?” Lâm Dạ Hỏa hỏi.
Quản gia cũng không quá rõ, thế nhưng có lẽ là có liên quan đến hoả án này, cho nên dẫn mọi người đi xem.
“Trang chủ vốn cất giữ ngọc khí cùng truyền gia bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055762/quyen-7-chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.