Triển Chiêu nhảy một cái bay xuống thác nước.
Gần đây Khai Phong ít mưa, cho nên màn nước cũng không có dày đăc như mọi khi, chảy róc rách nhẹ nhàng khiến cho người ta có thể nhìn thấy rõ mọi chuyện bên trong sơn động.
Chỉ thấy bên trong sơn động được bài trí giống như một doanh trướng của Nguyên soái, còn rất khí phái nữa.
Bên trong sơn động có bày một trường tháp, trên tháp có một lão tăng ngồi xếp bằng, dáng người vô cùng gầy, bộ dáng chẳng khác gì một cỗ thây khô.
Lúc Triển Chiêu bay đến giữa không trung, lão đầu kia đột nhiên mở mắt nhìn Triển Chiêu.
Triển Chiêu rơi xuống giữa đầm nước, giữa đầm có một tảng đá nổi lên, Cự Khuyết cầm trong tay vắt ra phía sau, hắn đang quan sát tình hình trong động.
Trong sơn động, cái lão đầu có thể sánh ngang cương thi kia cũng mở một con mắt, quan sát Triển Chiêu.
Diện mục hắn vốn đã hung ác khô cằn cùng quỷ dị, nhìn người khác lại còn chỉ mở có một con mắt, con ngươi lại có màu vàng đậm, tròng mắt xung quanh lại chỉ sâu hơn con ngươi một chút, quỷ dị vô cùng.
Bạch Ngọc Đường đứng ở một chỗ cao ngất đối diện, cau mày, phía sau là Thiên Tôn theo sát.
Ân Hầu rơi xuống một chỗ khác, cách Triển Chiêu gần hơn một chút, hắn rất hiểu rõ Khôi Khống lợi hại thế nào, Triển Chiêu giao thủ với hắn, quả thật cần phải cẩn thận đề phòng.
“Sách, cái này chính là Khôi Khống a” Thiên Tôn sờ cằm quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055732/quyen-6-chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.