Hai người Bao Duyên cùng Bao Phúc, mỗi người đang cầm một chuỗi hồ lô đường ngồi trên đống cỏ.
Cái này là ban nãy Bàng phi cho người mang tới.
Thấy bên này Bao Duyên cùng Bàng Dục nháo đến thật náo nhiệt, Bàng phi liền phái một nha đầu đến hỏi xem làm sao, Bàng Dục nói cho nàng biết Bao Duyên chính là nhi tử của Bao đại nhân. Vì vậy, Bàng phi liền sai nha hoàn mang hai chuỗi hồ lô đường đến cho hắn ăn, còn nói hắn vẫn còn nhỏ, không cho phép Bàng Dục khi dễ hắn.
Bàng Dục nằm trên mắt đất cười ngả cười nghiêng, Bao Duyên thì đang cầm hồ lô đường mà đỡ trán, xấu hổ quá đi!
Thế nhưng Bao Phúc thì ngược lại, rất vui vẻ mà ăn, món này ngọt lịm, lại rất thơm, ăn thật ngon!
Lúc này, bên ngoài có một tuỳ tùng của Đại Lý Tự khanh dẫn hai người tiến vào.
Bao Duyên cầm hồ lô đường ngẩng đầu lên, vừa mừng lại vừa sợ: “A! Triển đại ca!”
Người tiến vào chính là Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường. Bao Phúc cũng vô cùng vui vẻ, nói: “Triển đại nhân, ngài đã tới a, chúng ta còn tưởng là sẽ phải tiếp tục ăn cơm tù nữa đây.”
Triển Chiêu nhìn đường hồ lô trong tay hai người một chút, nói: “Không phải là ăn cũng rất ngon sao.”
Bao Duyên lúng túng, đem chuỗi hồ lô đường kia đưa luôn cho Bao Phúc, cho hắn ăn thêm nữa, vừa hỏi Triển Chiêu: “Triển đại ca, huynh là đến để tra án của Bàng Dục sao?”
Triển Chiêu lại có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055701/quyen-6-chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.