Tiểu ngũ cắn y phục của Triển Chiêu thì ra không phải là vì chơi rất vui, cũng không phải là nghịch ngợm mà là vì rất thích mùi vị mà vương trên y phục của hắn.
Xem ra đổi thành món y phục khác thì nó sẽ không cắn nữa đâu.
Mặc dù đều cảm thây thật kỳ quái nhưng là mọi người cũng không phải là người để ý mấy chuyện tiểu tiết, chỉ cần là không liên quan đến chuyện lớn thì đều không để ở trong lòng.
“Uy, lão Bao, làm gì bây đây ?”
Lúc này, Triệu Phổ đi vào, phái binh mã tìm tòi khắp toàn thành, còn để cho Trâu Lương đem quân phong tỏa tất cả các quan đạo.
Triển Chiêu suy nghĩ một lát, “Nga —– đại nhân đại khái nghĩ đến phủ để điều tra a.”
“Ngươi nói là, dứt khoát điều tra kỹ chuyện con đường buôn bán Vong ưu tán của Phan húc a ?” Bạch Ngọc Đường hỏi.
“Phải a…” Triển Chiêu vừa định nói tiếp thì Triệu Hổ đi vào, “Triển đại nhân, bên ngoài có người cầu kiến.”
“Người nào vậy ?” Triển Chiêu buồn bực, ở đây hắn cũng không có người quen a.
“Tần Lê Thanh”
Tất cả mọi người đều ngẩn người.
“Ân….” Triển Chiêu nhẹ nhàng sờ sờ cằm, “Chẳng lẽ là thay bạch quỷ sơn trang đến đòi người a.”
“Phan húc kia đem trách nhiệm đẩy đi hết không còn một mống, rất khó giữ hắn lại.” Âu Dương Thiếu Chinh nói , “Tiểu tử này làm việc rất sạch sẽ không lưu lại chút manh mối nào.”
Triển Chiêu cười lạnh một tiếng, “để hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055613/quyen-4-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.