Hơn nửa đêm, giữa nơi hoang dã đầy trời băng tuyết, đột nhiên truyền đến tiếng khóc của nữ nhân, theo gió tuyết truyền đến nơi xa, nhưng là không có cách nào xác định được phương hướng.
Triển Chiêu đem Tiểu Tứ Tử ôm tới, để tránh cho bé bị đống tuyết ướt dày kéo đến chân, bên hướng phương xa thăm dò ————– chắc không có tà môn như vậy đi.
Bạch Ngọc Đường cũng đi ra, hắn cảm thấy có chuyện kì quặc, liền quyết định đi xem một chút.
“Ngọc Đường, ta cùng đi với ngươi.” Triển Chiêu vừa nói vừa đem Tiểu Tứ Tử giao cho Công Tôn vừa mới chạy tới xem náo nhiệt phía sau.
Bạch Ngọc Đường quay đầu lại, hướng về phía chuồng ngựa cách doanh trại nơi xa, huýt gió một tiếng.
Tiếng huýt gió vừa dứt, mọi người liền nghe có tiếng ngựa hí truyền đến, chỉ trong chốc lát, bảo mã Bạch Vân Phàm của Bạch Ngọc Đường trực tiếp xông từ trong chuồng ngựa ra ngoài, tung bốn vó trắng tinh, một mực xông vào trong tuyết.
Bạch Ngọc Đường tung người lên ngựa.
Mà sau lưng Bạch Vân Phàm, ái mã vừa lanh lợi vừa khả ái của Triển Chiêu Tảo Đa Đa cũng tò mò theo ra.
Tảo Đa Đa đôi mắt to chớp chớp, nghiêng cái đầu nhìn Triển Chiêu giống như là đang muốn hỏi ———— Hơn nửa đêm rồi các người còn muốn làm cái gì nha ?
Triển Chiêu ôm cánh tay nhìn nó ————- Ngươi sao lại chẳng có chút khí thế nào vậy?
Tảo Đa Đa trực tiếp ngáp một cái, muốn trở về ngủ tiếp , Triển Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055594/quyen-4-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.