“Y vô cảnh, Độc cũng vô cảnh, lần kỳ ngộ này đã khiến hắn quyết định đổitên thành Đào Mộc, vì muốn nhớ kỹ chuyện này, tiếp tục hành y cứu người, để tránh cho có người tâm thuật bất chính, đem y thuật cứu người biếnthành thứ tà thuật hại dân hại nước.” Ở cuối sách, Đào Mộc Lang Trung đã đặt tên cho loại hoa hồng nhỏ này là —– Túy Tâm hoa đoạt mệnh!
*************************************
Tên ngốc Đồng Đại Bảo kia đột nhiên lạibị Triển Chiêu mang đến, Công Tôn lấy ra con dao nhỏ cắt một chút trênđầu ngón tay hắn, nhỏ một giọt máu ra, khiến cho hắn vẫn cứ ngơ ngáckhông hiểu được làm sao.
Công Tôn loay hoay nửa ngày, cuối cùngnói với Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường, “Qủa nhiên suy đoán không cósai, máu của Đồng Đại Bảo có thể giải được độc của hoa Túy Tâm.”
Triển Chiêu nghe xong liền cau mày, “Qủanhiên là vậy, máu của một người thì có thể cứu được bao nhiêu người đây ? Xem ra Đào hoa nương nương chỉ để lại Đồng Đại Bảo làm giải dược, nhưng mà nàng ta lại muốn giết hại không ít người đây.”
“Tiếp theo làm gì ?” Bạch Ngọc Đường hỏiTriển Chiêu, “Bây giờ đối phương đã nghĩ là Triệu Phổ đã chết, TriệuNguyên Tá cũng đã vào cung, có lẽ chính là bước dò xét cuối cùng, nóicách khác, rất nhanh sẽ động thủ thôi.”
“Chúng ta cần chọn đúng thời cơ, Đồng Đại Bảo có thể chính là mấu chốt của mọi chuyện, nếu như sớm hơn hay muộnhơn, cũng đều có thể để lộ sơ hở khiến cho đối phương phát hiện ra,thành bại chỉ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055583/quyen-3-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.