Bên trongPhái Thiên Sơn, mọi người luận võ cũng rất náo nhiệt. Không khí cũngkhông có khẩn trương như người ta nghĩ, nguyên nhân chủ yếu đều do trong Thập đại cao thủ này, có mấy người đã chết, mấy người không có trongphái, mấy người còn lại đều vô tâm tranh đấu, chỉ có những đồ tử đồ tônlà luận bàn thật vui vẻ mà thôi.
Từ trước đến nay Lục Phong đều rất gần gũi, thấy lần này Phái Thiên Sơn gặp khó khăn lớn, cũng rất hi vọng mọi người có thể đoàn kết lại cùng chấn hưng Phái Thiên Sơn, chứ đừng có như năm vừa rồi, đồng môn mà đấu đến ta sốngngươi chết.
Người tớixem thi đấu ngoại trừ một số người quen biết của Lục Phong, một số bằnghữu của Phái Thiên Sơn thì chủ yếu vẫn là mấy đại diện của mấy môn pháilớn. Những đại môn phái như Thiếu Lâm cũng cử người tới quan chiến,nhưng mà tất cả cũng chỉ là thông lệ mà thôi, cũng không phải là ngườiđóng vai trò quan trọng gì. Mà cho dù có là người quan trọng lợi hại đinữa thì cũng sẽ không ủng hộ Phái Thiên Sơn, nguyên nhân tại sao thì đại khái là Lục Phong cũng hiểu rất rõ, chủ yếu vì không muốn rước lấyphiền toái, không cản trở thì đương nhiên cũng sẽ không giúp một tay.
Dù sao thì Phái Thiên Sơn có sụp thì đối với nhà bọn họ vẫn là việc tốt.
Không khí tỷ thí buổi sáng cũng rất tốt, nhưng đến gần trưa lại có mấy tiểu đồ đệchạy từ chân núi lên, thì thầm vào tai Lục Phong mấy câu.
Sắc mặt LụcPhong trầm xuống, lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055518/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.