Triển Chiêuquay đầu lại, liền nhìn thấy Bạch Ngọc Đường chắp tay phía sau mà đứngsau lưng mình, cũng không có cầm đao, mặc một bộ thường phục màu trắng,sau Hắn còn có theo một tiểu nha đầu nhìn rất trắng trẻo, một gương mặttròn tròn trông đặc biệt thông minh, trong tay nàng ta cầm cái rổ, mắtthì đang tò mò mà nhìn Triển Chiêu.
Triển Chiêu nháy mắt mấy cái, cũng có chút xấu hổ, bắt đầu gãi đầu gãi tai.
May mắn là lúc này Tiểu Tứ Tử cũng thò đầu ra, gọi: “Bạch Bạch.”
Tiểu Tứ Tửnhỏ lùn, lại bụ bẫm, đầu nặng chân nhẹ, lần này lại nhoài ra ngoài nhiều như vậy cho nên trực tiếp rơi luôn ra ngoài xe.
Triển Chiêunhanh chóng đưa tay kéo lấy y phục bé, đồng thời, tiểu nha đầu nhìn bụbẫm với gương mặt tròn xoe bên cạnh Bạch Ngọc Đường kia cũng đã nhanhchóng đến trước mặt Tiểu Tứ Tử rồi.
Triển Chiêu hơi sửng sốt, thầm khen một tiếng – Thân pháp nha đầu này thật nhanh.
Cao thấpđánh giá một lượt, tiểu cô nương này chỉ khoảng độ mười sáu mười bảytuổi là cùng, thế nhưng sao lại có được nội lực cao như vậy?
Tiểu Tứ Tử hoảng sợ ngẩng đầu lên nhìn, lại nhìn thấy người đón được mình là một nha đầu mũm mũm, nhìn cũng thật phúc hậu!
Cô nương kia cùng bé nhìn nhau trong chốc lát, sau đó liền ôm lấy bé mà cọ cọ mặt: “Thật đáng yêu!”
Tiểu Tứ Tử bị nàng cọ cọ đến ngượng ngùng, thế nhưng, tỷ tỷ này thịt rất nhiều a, rất mềm mại.
Công Tôncũng đi ra chào hỏi Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055496/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.