Sau khi dùng xong tảo thiện, mọi người trở lại nha môn, hình cáo thị căn bản đã được vẽ xong, không biết là do Bao Đại nhân từ mình xuất thủ, hay là mờiđược một họa sư thật giỏi mà hình vẽ lại cực giống với những gì TriệuPhổ cùng Bạch Ngọc Đường miêu tả.
“Ân …” Triệu Phổ cầm bức hình vẽ Tư Đồ Lục lên nhìn một cái: “Rất giống, có điều ánh mắt phải dữ hơn chút nữa.”
Bạch Ngọc Đường cầm hình vẽ Dương Thái Sinh lên nhìn: “Cũng không tệ, có điều ánh mắt không có dữ như vậy.”
Công Tônnhìn hai người: “Hai bức họa này thực ra chỉ vẽ một người, chỉ khác nhau ở kiểu tóc mà thôi, hai ngươi nói sao giống như một kẻ hung hãn còn một kẻ ôn hòa vậy?”
“Ân ….” Bạch Ngọc Đường cùng Triệu Phổ cùng nhau nhìn bức họa —— Dù sao cũng chỉ làphỏng đoán mà thôi, cũng chưa chắc chính xác.
Công Tôn dựa theo những yêu cầu của hai người mà sửa lại bức họa một chút, sau khi sửa xong rồi đưa cho mọi người xem …
Bạch NgọcĐường và Triệu Phổ đều cảm thấy người này đúng là rất giống với cáingười trong ấn tượng của mình kia, thế nhưng khi nhìn vào hai bức họanày, thấy sao cũng không thể khẳng định là một người.
Triển Chiêuôm Tiểu Tứ Tử ghé đầu vào xem náo nhiệt, chờ cho đến khi vẽ xong rồi,Tiểu Tứ Tử liền cầm một bức họa lên xem, nhìn trái nhìn phải rồi nói:“Người này con đã thấy qua rồi.”
Mọi người sửng sốt, đi qua nhìn, thấy Tiểu Tứ Tử chỉ vào bức họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055484/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.