Người giơtay nói “biết” lại chính là Tiểu Tứ Tử, mọi người sau khi sửng sốt hồilâu, đều dùng một loại ánh mắt vô cùng phức tạp mà nhìn bé.
Công Tôn khều khều bé, xác định là bé đang tỉnh chứ không phải ngủ mê, liền hỏi: “Tiểu Tứ Tử, con biết cái gì a?”
Tiểu Tứ Tửchớp chớp mắt: “Chính là, cái người kia kìa, lừa Bạch Bạch đến tìm KimKim, thế nhưng sau khi tìm được rồi lại đột nhiên muốn giết Kim Kim, lại còn chuẩn bị rất đầy đủ nữa, có phải không a?”
Mọi người có chút bất ngờ mà nhướng mi một cái —— Uy! Thứ tự cũng rất rõ ràng nữa đó!
“Vậy con biết cái gì?” Công Tôn liền hỏi.
“Bởi vì Bạch Bạch không phải là đi một mình a!” Tiểu Tứ Tử chỉ chỉ Triển Chiêu lạichỉ chỉ Âu Dương Thiếu Chinh: “Hai thúc ấy cũng đi nữa!”
Mọi người nhìn nhau một cái, đơn giản mà nói thì đúng là có chuyện như vậy, thế nhưng ….
Bao Chửngchỉ chỉ Triển Chiêu lại chỉ chỉ Âu Dương Thiếu Chinh, hỏi: “Ý cháu là,đối phương muốn giết Đàm Kim là bởi vì hai người bọn họ, hay mà vì mộttrong hai người bọn họ?”
Tiểu Tứ Tử chỉ ngay sao Âu Dương Thiếu Chinh: “Bởi vì A Tứ!”
Âu Dương ngẩn người, chỉ cái mũi mình: “A Tứ?”
“Vâng.” Tiểu Tứ Tử cười híp mắt, hình như còn rất vui nữa, người này tên gần giống mình a.
“Vì sao lại gọi thúc là A Tứ a?” Âu Dương Thiếu Chinh khó hiểu.
“Bởi vì tên có bốn chữ.” Tiểu Tứ Tử trả lời.
Triệu Phổ sờ sờ đầu bé: “Cháu thử nói xem, vì sao lại bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/143739/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.