Hai bên đều có chuyện để nghe, mà chuyện nào cũng đáng nghe mới chết chứ.
Lúc này, Triển Chiêu đang ghé vào tai Bạch Ngọc Đường mà nói cho Hắn tin tức của Đàm Kim.
Cùng lúc đó, Tiểu Tứ Tử cũng nói nhỏ vào tai Triệu Phổ cho hắn nghe về cừu hận của hắn và phụ thân bé.
Tử Ảnh, GiảẢnh cộng thêm Âu Dương Thiếu Chinh lúc này đồng loạt cảm thấy hình nhưcó hai cái tai vẫn không đủ dùng a, phải nghe bên nào bây giờ?
“Từ khi nào thì ta đắc tội phụ thân nhóc?” Triệu Phổ nghĩ mãi không ra: “Ta còn chưa bao giờ so đo với thư sinh nữa mà.”
Tiểu Tứ Tử híp mắt nhìn Triệu Phổ: “Ân, thật nhiều thật nhiều năm về trước….”
Triệu Phổhơi nhếch môi nhìn bé: “Tiểu Bàn tử, nhóc có phải cố ý hù doạ ta không?Nhóc cai sữa nhiều lắm thì cũng chỉ khoảng một năm, lại còn nói cái gìmà thật nhiều năm trước a?”
Tiểu Tứ Tử xị mặt, nhìn Triệu Phổ chằm chằm.
Triệu Phổ cũng nhìn thẳng vào bé: “Động sao?”
Tiểu Tứ Tử đột nhiên “phắt” một cái xoay mặt đi, trong miệng còn lẩm bẩm: “Không thèm nói cho thúc nghe nữa.”
Triệu Phổ cả kinh, Âu Dương Thiếu Chinh cộng thêm Tử Ảnh và Giả Ảnh đều lạnh mắtkhinh thường mà nhìn hắn, ý à ——- Xem ngươi há cái miệng thối ra kìa!
Triển Chiêucòn đang nói cho Bạch Ngọc Đường nghe, Đàm Kim này vốn nhậm chức ở Binhbộ, là một người tuổi trẻ tương lai đầy hứa hẹn, tiền đồ sáng lạn, thếnhưng có một hôm lại xảy ra một chuyện.
Còn chưa nói hết ngọn ngành, Y đã cảm thấy hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/143735/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.