Triển Chiêu đút một đũa đồ ăn vào miệng, cảm thấy có bị sờ soạng một chútcũng không sao, mình cũng đã sờ soạng Hắn rồi, huề nhau, cũng không cóthiệt.
Vì thế, Triển Đại hiệp trước nay không hề câu nệ tiểu tiết đã sớm quênluôn chuyện này, cầm đôi đũa mĩ mãn mà thưởng thức hương vị đồ ăn. TrấnĐao Phủ là một địa phương nhỏ, nhưng mà, dù là địa phương nhỏ đi chăngnữa thì vẫn có mỹ thực và một số món ăn đặc biệt của địa phương.
Bạch Ngọc Đường nhìn một chút, vị Triển Đại hiệp tính cách rất sáng sủa nàyxem ra vẫn là một tên ăn hàng, ở những nơi hẻo lánh như Trấn Đao Phủ này mà Y cũng biết được những món ăn đặc sắc còn chưa nói, ngay cả việc Ygọi đồ ăn cũng có vẻ vô cùng thuận miệng nữa.
Thật ra, trước khi xuất môn Triển Chiêu đã từng hỏi qua mấy lão nhân giatrong nha môn rồi, hỏi xem bọn họ có biết món nào ăn ngon không.
Triển Chiêu vừa ăn vừa nhìn Bạch Ngọc Đường, chỉ thấy Hắn uống rượu chứ không ăn, liền nhíu mày: “Không hợp khẩu vị ngươi a? Ngươi có muốn ăn cái gìkhông để ta gọi thêm.”
Tâm tình Bạch Ngọc Đường có vẻ cũng không có tệ lắm, liền đưa tay cầm đũalên gắp chút đồ ăn, hương vị đồ ăn thật ra cũng không tồi, Triển Chiêucũng thật biết chọn món ăn ngon.
Triển Chiêu thì lại buồn bực, sao Bạch Ngọc Đường này gắp đồ ăn mà cũng tiêusái như vậy chứ, Y nhịn không được mà đưa cái thìa qua, tâm nói, takhông tin ngươi uống canh còn tiếp tục mang phong độ công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/143731/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.