Hắn vẫn ngồi suy nghĩ về một số chuyện cho đến tận trời sáng, cho đến khi Thanh Nhi cất tiếng gọi.
- Thiếu gia, ngài đã tỉnh.
- Ừm, Thanh Nhi, chuẩn bị một chút, ta và ngươi ra ngoài.
- Dạ.
Tiểu Hắc tử đứng dậy một chút làm cho xương cốt hắn phát ra tiếng răng rắc giòn tan. Hắn ngồi im đã khoảng ba bốn giờ, các khớp trên cơ thể đã mỏi nhừ hết, nếu không muốn bị mỏi thì phải đạt được Phàm Cảnh tam trọng trở lên, còn hắn mới nhị trọng nên đành chịu. Hắn bước tới bước lui thu giãn một hồi, sẵn tiện chờ Thanh Nhi chuẩn bị một chút. Cảnh này khiến hắn nhớ lại một kiếp khác, lúc đó hắn nhập vào một trung niên nhân đã có thê tử, mỗi lần chờ nàng ta sẵn sàng ra ngoài thật sự cứ như trôi qua hàng nghìn vạn năm. Nhưng đáng buồn, sau khi nhiều người phát hiện ra khả năng của hắn, thê tử hắn liền bị người ta giết hại. Kiếp này khác rồi, Thanh Nhi cũng không phải thê tử hắn, và cũng không ai biết về hắn, thật sự tốt hơn kiếp kia.
Một hồi lâu sau đó Thanh Nhi bước ra, vẫn mặc những bộ y phục đơn giản thường ngày.
- Thiếu gia, hôm nay chúng ta đi đâu.
- Chúng ta dạo một chút.
Đoạn, hắn quay lưng bước đi trước. Thanh Nhi vội chạy theo phía sau hỏi nhỏ.
- Này thiếu gia, ngươi đã tắm chưa đấy.
- Rồi!
Hắn nhéo tai nàng một cái rồi cả hai cùng bước ra khỏi dãy phòng. Bình thường cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-de/2420934/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.