? Editor: Ninh Nhiên ?
Bạn có tin tưởng vào duyên phận không?
Những người khác đều là sương mù trong mắt anh, chỉ riêng em là đặc biệt nhất.
Những người khác ở trong mắt em đều là khách qua đường, chỉ riêng anh là người duy nhất tỏa sáng.
Em có thể thấy rõ toàn bộ thế giới, chỉ duy nhất không thấy rõ anh.
Anh không thấy rõ bất luận người nào, chỉ duy nhất thấy rõ mình em.
- ----
Đây là một bữa tiệc kỷ niệm, cũng là một bữa tiệc chia tay nhỏ.
Trong nhà ăn, một đám nữ sinh ngồi cùng nhau, đồ ăn trên mặt bàn đã bị diệt sạch hơn phân nửa, cơm thừa canh cặn, không người động đũa.
Lúc này, các nữ sinh chủ yếu là tụ ở bên nhau nói chuyện phiếm.
Bọt khí trong ly thủy tinh trong suốt quay cuồng, tụ lại một chỗ rồi chậm rãi yên tĩnh lại, tiếng động tưởng chừng như lắng xuống, nhẹ nhàng, biến mất.
Mạc Sanh cầm lấy cái ly uống một ngụm, một hơi cạn sạch, sau đó đem cái ly đặt ở trên mặt bàn: "Được rồi, dừng ở đây thôi, Linh tỷ sáng sớm ngày mai còn phải lên tàu cao tốc."
Tụ tập ở chỗ này, đều là nữ sinh đội viên của đội bóng chuyền Đại học Đông Cao.
Các cô vừa mới kết thúc một mùa giải thi đấu trong cuộc thi bóng chuyền sinh viên cả nước, đội của các cô đại hoạch toàn thắng, cuối cùng trở thành đội tuyển dẫn đầu cả nước, trong đó Mạc Sanh còn được bầu chọn là vận động viên tự do xuất sắc nhất.
Sau khi thi đấu kết thúc, đàn chị năm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-co-manh-ho-cung-tuong-vi/171668/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.