Chương 100: Dày vò
Thế là không nghĩ nhiều nữa, đánh không lại mà chạy không xong. Triệu Hoài chỉ có thể bất lực mà trực tiếp nuốt xuống. Dù chết hay không, làm gì có con đường cho hắn ta chọn. Phóng lao thì phải theo lao, không sao dừng được.
Sau khi nuốt xuống viên thuốc đen xì đó, Triệu Hoài có thể cảm nhận được mùi vị của nó. Vị đắng chát trên đầu môi, lan ra cả khoang miệng. Cực kì khó nuốt, vị đắng ấy không phải ai cũng chịu được. Nhưng dư vị nó để lại, ngọt ngào đến sâu cả răng.
- Mùi vị cứ kì kì thế nào ấy, không ngờ trong cái đắng đó lại ẩn chứa vị ngọt. Nhưng vẫn là có chút khó ăn!- Triệu Hoài đánh giá một lượt.
- Con trai, ngon không? Rất nhanh thôi, công hiệu của nó sẽ phát huy. Đến lúc đó, e là con phải chịu một chút đau khổ!- bà ta miệng bất giác mỉm cười.
- Khó chịu gì chứ, không phải bây giờ vẫn đang bình thường hay sao?- Triệu Hoài khuôn mặt vẫn là có chút hoài nghi.
Vừa dứt lời, một cơn nóng rát từ vùng bụng lan ra toàn thân. Như lửa nóng thiêu đốt từng tế bào của hắn, khó chịu vô cùng. Lại thêm một cảm giác ập đến, như hàng triệu con kiến cắn khắp lấy cơ thể hắn ta. Từ trong ra ngoài, hoàn toàn là không bỏ sót chỗ nào.
- Cái quái gì thế này?- Triệu Hoài yếu ớt, ánh mắt nghi hoặc nhìn về " người mẹ hiền" mà hắn vừa mới nhận.
- Không sao, đây chỉ là một chút phản ứng nhỏ mà thôi, con không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-co-chien-hon/4259086/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.