Chương 20: Sói Bạc Lãng
Đến khi đám người kia trở về, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, thật sự là dọa họ một phen.
Thanh Đạt thì đu tòn ten trên cây:" Hú hú, khẹt khẹt!"
Triệu Hoài thì bơi dưới đất:" Ụt ụt ụt, ta là cá đây!"
- Wa, hai cái tên này. Đã không có đồ ăn rồi, mà còn có đồ chơi. Thực sự là nể phục!- một người qua đường cho hay.
Tới chiều, khi mà hai người lần lượt tỉnh dậy, cơ thể toàn thân đau nhức. Bọn họ muốn cử động, mới phát hiện ra bản thân bị trói vào nhau.
- Cái quái gì vậy?- Triệu Hoài hét lớn.
Lúc này, Nhược Tuyết xuất hiện trước mặt bọn họ, tựa hồ có chút tức giận:
- Các ngươi còn biết nói nữa, không biết phân biệt đâu là thức ăn có độc, đâu là thức ăn ăn được. Vậy mà dám nấu thức ăn có độc lên để ăn, các ngươi chán sống rồi à. Ta thật sự là phục hai người các ngươi sát đất!- Nàng quát hai người bọn họ.
- Thức ăn nào có độc?- Triệu Hoài hoang mang hỏi.
Nhược Tuyết chỉ vào chảo, nấm xào lá ngón, khuôn mặt cũng trở nên tức giận hơn.
- Vậy đây là cái gì? Các ngươi có biết là khó khăn lắm mới khống chế được hai tên các ngươi. Tên nào tên nấy làm việc không biết suy nghĩ, toàn gây phiền phức. Thực sự là tức chết mà!- Lúc này, cơn giận của nàng l3n đỉnh điểm.
Thế là Triệu Hoài bọn họ nghe mắng hơn một tiếng đồng hồ. Triệu Hoài thầm nghĩ ( Tên khốn khϊếp Thanh Đạt, đây mà là đồ ngon của ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-co-chien-hon/4259006/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.