Dùng cơm tối xong Liêu Kính Hàn đưa Tống Hàm Nghi trở về nhà,từ nãy đến giờ cả hai không có nói gì với nhau,vì sợ lại tiếp tục cải nhau nên đành phải im lặng,vừa mới chạy xe vào đến trước cổng thì nhìn thấy xe của Thiệu Duy đậu ở bên trong,Liêu Kính Hàn xem như không nhìn thấy tiếp tục ngồi trong xe,Tống Hàm Nghi âm thầm nguyền rủa Thiệu Duy đến đây vào lúc này làm gì,nàng đã sớm nói rõ vậy mà hắn vẫn thường đến tìm,nàng quay đầu lại ưu buồn nhìn Liêu Kính Hàn.
« Thật ra ta và hắn chỉ là bằng hữu... »
« Chuyện của ngươi không cần cùng ta giải thích »
Liêu Kính Hàn có ngốc mới tin bằng hữu mà thân thiết như thế,còn đến tận nhà cầu hôn,bây giờ gần mười một giờ vẫn đến tìm,bọn họ ở miami làm cái gì thì nàng cũng không rõ,chỉ có nàng ngu ngốc mỗi ngày đều chờ lão bà gọi về trò chuyện với mình,lúc nàng cô đơn nhớ đến Tống Hàm Nghi thì người ta bên cạnh lại có nam nhân khác,nàng quá mệt mõi không muốn quan tâm nữa,Tống Hàm Nghi thở dài bước ra khỏi xe,còn chưa kịp nói tạm biệt thì Liêu Kính Hàn đã chạy xe đi mất,Thiệu Duy đi đến bên cạnh thay nàng cầm túi xách,nàng lãnh đạm nhìn hắn.
« Ngươi đến tìm ta có việc gì sao ? »
« Ta nghe nói ngươi ngã bệnh nên mới đến thăm,mau vào nhà đi bên ngoài thời tiết rất lạnh »
Thiệu Duy nghe đồng nghiệp nói Tống Hàm Nghi nghĩ phép một thời gian,nên hắn đến nhà tìm,Hạ Lam Ngưng nói nàng đang bệnh hắn rất lo lắng,tuy bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-co-bao-nhieu-yeu-se-thanh-mot-doi/1422890/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.