Chương trước
Chương sau
Dùng cơm tối xong Liêu Kính Hàn đưa Tống Hàm Nghi trở về nhà,từ nãy đến giờ cả hai không có nói gì với nhau,vì sợ lại tiếp tục cải nhau nên đành phải im lặng,vừa mới chạy xe vào đến trước cổng thì nhìn thấy xe của Thiệu Duy đậu ở bên trong,Liêu Kính Hàn xem như không nhìn thấy tiếp tục ngồi trong xe,Tống Hàm Nghi âm thầm nguyền rủa Thiệu Duy đến đây vào lúc này làm gì,nàng đã sớm nói rõ vậy mà hắn vẫn thường đến tìm,nàng quay đầu lại ưu buồn nhìn Liêu Kính Hàn.
« Thật ra ta và hắn chỉ là bằng hữu... »
« Chuyện của ngươi không cần cùng ta giải thích »
Liêu Kính Hàn có ngốc mới tin bằng hữu mà thân thiết như thế,còn đến tận nhà cầu hôn,bây giờ gần mười một giờ vẫn đến tìm,bọn họ ở miami làm cái gì thì nàng cũng không rõ,chỉ có nàng ngu ngốc mỗi ngày đều chờ lão bà gọi về trò chuyện với mình,lúc nàng cô đơn nhớ đến Tống Hàm Nghi thì người ta bên cạnh lại có nam nhân khác,nàng quá mệt mõi không muốn quan tâm nữa,Tống Hàm Nghi thở dài bước ra khỏi xe,còn chưa kịp nói tạm biệt thì Liêu Kính Hàn đã chạy xe đi mất,Thiệu Duy đi đến bên cạnh thay nàng cầm túi xách,nàng lãnh đạm nhìn hắn.
« Ngươi đến tìm ta có việc gì sao ? »
« Ta nghe nói ngươi ngã bệnh nên mới đến thăm,mau vào nhà đi bên ngoài thời tiết rất lạnh »
Thiệu Duy nghe đồng nghiệp nói Tống Hàm Nghi nghĩ phép một thời gian,nên hắn đến nhà tìm,Hạ Lam Ngưng nói nàng đang bệnh hắn rất lo lắng,tuy bản thân là playboy nhưng hắn thật sự yêu nàng,chưa có bao giờ hắn say mê một nữ nhân như thế,chấp nhận từ bỏ cả tự do để mong cùng nàng kết hôn,biết được nàng và Liêu Kính Hàn đã ly thân dĩ nhiên hắn rất vui mừng,đây là cơ hội tốt để hắn đến gần nàng hơn,Tống Hàm Nghi không bất lịch sự đến nỗi người ta đến thăm mà đuổi về,nàng kêu người hầu pha trà cho hắn uống,một mình đi lên lầu để tắm,Hạ Lam Ngưng cảm thấy sức chịu đựng của Thiệu Duy thật kinh khủng,hắn ở đây chờ Tống Hàm Nghi từ hai giờ trưa đến bây giờ,còn nói không gặp nàng sẽ không về,Nghê Tâm thì cảm thấy hắn đến đây là để ăn vạ,cơm trưa chiều tối cũng đã ăn xong rồi còn không chịu đi về,chưa từng thấy qua nam nhân nào mặt dầy như hắn,nếu Diệp Vũ An mà như hắn thì nàng đã sớm cho out,gần một tiếng sau Tống Hàm Nghi mới xuống lầu,mặc trên người bộ váy ngủ màu đen bí ẩn đầy lôi cuốn,tuy là sexy nhưng đã bị áo choàng ngủ che đi,nàng còn nghĩ hắn chờ không được đã trở về,nào có ngờ vẫn còn ngồi chờ mình,vừa nhìn thấy Tống Hàm Nghi xuống lầu thì Nghê Tâm và Hạ Lam Ngưng đã bắn đi chổ khác ẩn núp,muốn rình lén xem hai người nói gì,Thiệu Duy chạy vào bếp pha ly trà rừng đưa cho Tống Hàm Nghi,xem ra hắn cũng là mẫu hình thê nô.
« Uống ly trà vào sẽ giữ ấm cho cơ thể,buổi tối ngủ ngon hơn »
« Cám ơn,ta tưởng ngươi đã trở về mỹ quốc »
« Trước khi đến đây ta từng nghĩ vậy,nhưng vì ngươi nên ta muốn trở về đây sống,ta đang có dự tính làm nhà sản xuất cho bộ phim mới,không biết ngươi có nhã hứng tham dự hay không ? »
Hai người đang là đôi tình lữ xinh đẹp trên màn ảnh,được rất nhiều người ái mộ,nếu lần này hợp tác sau bộ phim mới thì sẽ càng thu hút hơn,Thiệu Duy cũng có nhiều thời gian để theo đuổi Tống Hàm Nghi hơn,việc này thật sự rất tốt đẹp,Tống Hàm Nghi hiểu được ý đồ của hắn,nhưng cho dù hắn có tốt thế nào thì cũng không bằng khúc gỗ mục nhà nàng,thời gian trước vì Liêu Kính Hàn ít quan tâm đến mình,còn hắn thì luôn ở bên cạnh quan tâm nên nàng nhất thời cảm động,nàng sớm nhận ra mình cần điều gì rồi,nàng rất cảm ơn vì hắn đã quan tâm đến mình,nhưng không thể đáp lại tình cảm của hắn.
« Trà rừng tuy rất tốt cho sức khỏe nhưng ta vẫn thích uống cafe hơn,ngươi hiểu ý của ta chứ »

Tống Hàm Nghi điềm tĩnh cầm ly cafe lên uống,nàng đang ám chỉ Thiệu Duy là trà rừng,còn Liêu Kính Hàn là cafe,nàng đã sớm nói rõ cả hai chỉ có thể làm bằng hữu,cũng đã xin lỗi vì đã làm tổn thương đến hắn,nàng là người đã có gia đình,cho dù sau này Liêu Kính Hàn không còn yêu nàng nữa,thì nàng vẫn không hối tiếc vì lựa chọn hôm nay,Thiệu Duy mỉm cười nhìn nàng.
« Khẩu vị của mỗi người là khác nhau,sẽ có lúc ngươi chán uống cafe,ta có thể chờ đợi ngươi thay đổi khẩu vị »
Thiệu Duy đứng dậy rời đi,dù thất vọng vì Tống Hàm Nghi lãnh đạm với mình hơn khi cả hai còn ở miami,nhưng hắn không trách nàng,nếu nàng dễ dàng thay lòng đổi dạ đi theo hắn,thì sau này nàng cũng sẽ có thể đi theo người khác,chinh phục một nữ nhân không phải chuyện dễ,Tống Hàm Nghi đáng để cho hắn kiên trì theo đuổi,Tống Hàm Nghi thấy hắn đã đi liền chạy vào phòng bếp lấy nước suối uống,không biết người nào chơi ác pha cafe mà không bỏ đường đắng như vậy,uống vào một hớp vị đắng liền xông lên tới não,ly cafe đó lúc nãy Nghê Tâm pha vốn là muốn mời Liêu Kính Hàn vào nhà uống,vì nàng biết Liêu Kính Hàn uống cafe thói quen không bỏ đường,cho dù bỏ thì cũng bỏ rất ít,nào biết Tống Hàm Nghi uống nó,Hạ Lam Ngưng nhìn Thiệu Duy buồn bã rời đi cũng thấy bộ dáng thật đáng thương,tỷ muội của nàng phong lưu gieo họa cho người ta lại không phụ trách,nàng cũng không phải rất mong Tống Hàm Nghi và Liêu Kính Hàn ly hôn,nàng chỉ không muốn nhìn thấy tỷ muội phải bị thua thiệt,lần này Tống Hàm Nghi chỉ có thể xin lỗi Thiệu Duy,dù hắn là nam nhân tốt nhưng kỳ thật nàng đã rất hối tiếc vì những việc vừa qua.
Hứa Gia Văn và Diệp Vũ An ở quán bar ngồi đợi Liêu Kính Hàn,khi họ theo đuổi hai nữ nhân kia thì nàng đã tạo điều kiện cho họ tấn công,bây giờ huynh đệ xảy ra chuyện họ tất nhiên phải ở bên cạnh quan tâm,lần này họ không còn trách lầm Liêu Kính Hàn nữa,chuyện giữa hai người thì Nghê Tâm cũng đã kể cho họ nghe,họ tôn trọng quyết định của Liêu Kính Hàn,có ai bị lão bà mình yêu thương lừa dối mà chịu đựng được chứ,nếu Hạ Lam Ngưng như thế thì Hứa Gia Văn đã sớm xử đẹp rồi vứt áo ra đi,yêu là một chuyện,phạm sai lầm còn phải tùy thuộc vào mức độ để xem có nên tha thứ hay không,nếu dễ dàng tha thứ thì đã không có nhiều cặp đôi phải chia tay vì kẻ thứ ba,Liêu Kính Hàn đến quán bar nhìn thấy bên trong không chỉ có hai huynh đệ mà còn vài nữ nhân xinh đẹp khác,Hứa Gia Văn mỉm cười phất tay cho mấy nữ nhân kia đi đến ngồi bên cạnh Liêu Kính Hàn,các nàng tuy không nổi tiếng cho lắm,nhưng cũng đều là người mẫu sáng giá,nữ thần trong lòng rất nhiều trạch nam,thanh xuân trẻ đẹp thích hợp để vui vẻ.
« Các mỹ nữ,đây chính là Liêu tổng của chúng ta,các ngươi hầu hạ tốt cho nàng liền có thưởng »
Hứa Gia Văn hào phóng đặt mấy xấp tiền trên bàn,lần này huynh đệ có chuyện buồn,nàng chịu thiệt chi tiền mời mấy mỹ nữ đến,sẳn tiện diện lý do ăn ké cũng tốt,nàng và Diệp Vũ An cũng đang ôm mỹ nữ,nếu chuyện bại lộ bị đám nữ nhân ở nhà biết thì cùng lắm cả ba chịu tội chung,Liêu Kính Hàn không biết mấy nữ nhân này có đủ mười tám tuổi hay chưa,rớ vào trẻ em ngồi tù như chơi,nàng cũng không tâm trạng nào vui vẻ,ra ngoài chỉ muốn tìm rượu giải sầu,nàng ký vài tấm séc phát cho họ.
« Các ngươi không cần ở đây,cứ việc đi mua sắm đi »
« Cám ơn Liêu tổng rất nhiều,ngươi thật tốt bụng »
Liêu tổng không những phi thường tuấn mỹ mà còn rất hào phóng,năm mỹ nữ mỉm cười nhận chi phiếu,còn không quen hôn nàng để cám ơn,Hứa Gia Văn ngơ ngác nhìn đám mỹ nữ rời đi hết,năm người này là do nàng đích thân tuyển chọn ra trong đám người mẫu trẻ ưu tú nhất,còn chưa có làm gì đã bị Liêu Kính Hàn đuổi đi hết thật quá đáng tiếc.
« Ngươi bị trúng lời nguyền của Tống nữ vương rồi sao,không cần nghiêm túc như vậy đi »
« Mỹ nữ ai lại không thích,nhưng ta không có tâm trạng »

Liêu Kính Hàn trầm lặng thưởng thức ly rượu,hiện giờ nàng chỉ cần rượu chứ không cần mỹ nữ,xảy ra chuyện thì nàng mới nhận ra cả hai có quá nhiều điểm bất đồng,cho dù nàng có làm ra bao nhiêu chuyện thì Tống Hàm Nghi trước giờ chưa hề tin tưởng,làm sai chuyện còn đi trách ngược lại nàng,đây thật sự là không công bằng chút nào,nàng vì yêu Tống Hàm Nghi nên đã chịu nhượng bộ nhiều lần,bây giờ bắt đầu bộc phát,nhịn không nổi nữa,Diệp Vũ An chán nãn thở dài.
« Từng xem qua Tây Du Ký đi ?,để ta kể câu chuyện bi hài cho các ngươi nghe,có một ngày Tôn Ngộ Không hướng Thiết Phiến công chúa mượn quạt ba tiêu,khi đó tình cảnh chính là như vậy Ngộ Không : Tẩu tẩu,ta đã ở bên trong ngươi – Thiết Phiến công chúa : Ngươi mau ra đây a ... a ... thúc thúc,ta không chịu nổi – Ngộ Không : Tẩu tẩu,ngươi mau hé miệng,ta lập tức muốn ra... – Thiết Phiến công chúa :A một tiếng,nàng hé miệng cho Ngộ Không bay ra khỏi bụng mình,vào lúc này Ngưu ma vương ở ngoài cửa nghe được,hết sức thương tâm liền lưu lại một phong thư ly hôn,từ nay về sau đi tha hương không trở lại nữa,kỳ thực có một số việc nhìn như thế nhưng chưa hẳn là sự thật,ngươi coi như chịu thiệt thòi tin tưởng nàng lần này đi,nếu nàng còn tái phạm thì mới kết án tử hình »
Diệp Vũ An đang ám chỉ Liêu Kính Hàn chính là Ngưu ma vương chưa tìm hiểu rõ sự tình liền hiểu lầm lão bà,huống chi hôn nhân vốn xảy ra nhiều việc ngoài ý muốn,nếu ai cũng không chịu nhượng bộ mà đòi công bằng thì sớm ra tòa ly hôn hết rồi,Liêu Kính Hàn trầm mặc không nói lời nào,bởi vì đã phần nào thắm thía câu chuyện,Hứa Gia Văn thì không nghĩ vậy,Diệp Vũ An chưa bị cắm sừng nên có thể nói ra rất dễ dàng,người từng trải qua mới hiểu cảm giác này thực không dễ dàng cho qua,chẳng lẽ bây giờ biến thành Ngưu ma vương liền phải tiếp tục nhẫn nhịn nữa sao.
« Ngươi làm thê nô cho nàng bao nhiêu năm đã đủ rồi,bây giờ nên vùng dậy,tẩy não cho nàng,giáo huấn nàng biết xuất giá phải tòng phu,lão công mới là người lớn nhất trong nhà,nữ nhân mà nuông chìu quá sẽ dễ hư,tuyệt đối không nên quá mức nuông chìu,nhân nhượng chính là dung túng,nàng hư hỏng liền thẳng tay đánh cho ta,phản kháng liền đánh đến khi nào chịu ngoan ngoãn mới thôi »
Hứa Gia Văn trước kia nhiều lần gọi đến rủ Liêu Kính Hàn đi chơi,mỗi lần như thế Liêu Kính Hàn đều từ chối vì sợ Tống Hàm Nghi ở nhà một mình sẽ buồn,ở quán rượu ồn ào đầy mùi rượu và thuốc lá càng không thể dẫn theo Tống Hàm Nghi,cho dù có đi cũng phải xin phép Tống Hàm Nghi trước,nếu nàng đồng ý thì mới dám ra khỏi nhà,mười giờ tối phải về nhà trình diện,Hứa Gia Văn cảm thấy Liêu Kính Hàn có một người mẹ là Bella đã đủ rồi,không cần thêm má nhỏ quản lý,đóng vai trò là lão công trong gia đình thì phải có chút chủ kiến và khí phách của mình,đâu thể nào để lão bà coi thường,như thế thì sớm muộn gì lão bà cũng chạy theo nam nhân khác vì nghĩ lão công quá nhu nhược,Liêu Kính Hàn cảm thấy lời của hai người thì ai cũng có đạo lý riêng,nàng đứng dậy cầm lên chai rượu.
« Bây giờ đã đến lúc chúng ta phải đứng lên chống lại chế độ độc tài của đám nữ nhân rồi »
« Đúng vậy,hãy cùng cố gắng,chúng ta cạn ly nào...chờ một chút ta có điện thoại »
Hứa Gia Văn nói đến đây liền nhận được điện thoại của Hạ Lam Ngưng,nàng hơi căng thẳng đi đến gốc vắng vẻ để nghe máy,nếu để Hạ Lam Ngưng biết nàng giờ này còn ở quán bar thì toi mạng.
« Alo,lão bà hả ? »
« Ta đói bụng,ngươi mua gì mang đến nhà Hàm Nghi cho bọn ta ăn đi »
« Hảo ta đi liền »
Hứa Gia Văn nhanh chóng cúp máy phất tay chào tạm biệt hai người,Liêu Kính Hàn và Diệp Vũ An nhìn nhau khó hiểu,tên khốn này lúc nãy rất mạnh miệng,bây giờ liền ngoan ngoãn làm theo những gì bạn gái nói,thật không có chút khí phách nào,Hứa Gia Văn chính vì sợ má nhỏ nên mới không mong Liêu Kính Hàn giống mình,kỳ thật nàng còn sợ Hạ Lam Ngưng hơn là Liêu Kính Hàn sợ Tống Hàm Nghi,số kiếp của ba huynh đệ đúng thật là đồng cảnh ngộ,chỉ định sẽ làm thê nô cả đời rồi,chỉ giỏi ở sau lưng hùng hồn vài câu mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.