Liêu Kính Hàn lần nữa tĩnh lại phát hiện mình bị trói chặt hai tay hai chân,miệng lại bị dán băng keo không thể kêu cứu,cố gắng tự mình cởi trói đến tróc da nhưng không được,đầu đầy mồ hôi lạnh,Liêu Kính Hàn bò đến bên giường đá cái ly thủy tinh xuống đất,khiến nó bị rơi xuống đất vỡ thành từng mãnh,Liêu Kính Hàn dùng hai tay bị trói phía sau cố gắng nhặt lên mãnh vỡ thủy tinh để cắt dây trói,nàng không biết Tương Nhã Ca đang muốn làm gì,ngay cả súng của nàng cũng bị Tương Nhã Ca lấy đi,Liêu Kính Hàn cảm thấy mình đúng là cảnh sát vô dụng,ngồi cắt sợi dây thừng đến tay cũng kiệt sức mới cắt đứt nó,Liêu Kính Hàn lén lút chạy ra khỏi phòng,lại bắt gặp Tương Nhã Ca đang bưng đĩa thức ăn đi vào,vừa nhìn thấy Liêu Kính Hàn đã tự mình cởi trói,Tương Nhã Ca mỉm cười quăng đĩa thức ăn xuống đất,cầm lên khẩu súng chỉ vào người Liêu Kính Hàn.
"Tốt nhất nên ngoan ngoãn ở lại đây,nếu không đừng trách ta làm tổn thương ngươi"
"Ngươi làm vậy để làm gì chứ,ta đã nói chúng ta là không thể nào"
"Câm miệng,là do ngươi ép ta,bây giờ ta cho ngươi cơ hội để lựa chọn,nếu ngươi chịu quay lại với ta,thì ta sẽ xem nhưng mọi việc chưa từng phát sinh,nếu ngươi còn muốn đi ta thà giết ngươi sau đó tự sát còn hơn để ngươi kết hôn với con tiện nhân họ Tống kia"
"Ai nói ta sẽ cùng nàng kết hôn chứ,mọi việc không phải như ngươi nghĩ,việc giữa chúng ta càng không liên quan đến nàng,ngươi không nên đổ lỗi cho nàng,gọi người ta như thế thật khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-co-bao-nhieu-yeu-se-thanh-mot-doi/1422850/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.