- Sau này nàng dự định sẽ đi đâu? Ta cũng không yên tâm nếu nàng ở lại đây, lỡ như đám Ngọc Thủy Môn lại tìm đến thì sao? - Hắc Vũ vừa vuốt ve tấm lưng trần của nàng vừa hỏi.
- Cái này... ta tạm thời chưa có dự định gì - Thanh Giang lắc đầu.
- Hay là nàng tới Đoàn gia cùng Ánh Dương một thời gian đi, như vậy sẽ an toàn hơn?
- Không! Ta không muốn khi không lại đến ở nhờ nhà người ta như vậy.
Hắc Vũ nghe nàng nói xong thì có chút đau đầu, hắn muốn nàng có một chỗ an toàn, nàng cũng không thể cứ như vậy mà đi theo hắn được, chuyện tình cảm này sẽ làm cản trở cả hai trên con đường tu luyện.
- Ài, thật là khó nghĩ a! - Hắc Vũ xoa xoa cái lưng đầu mình cố gắng nghĩ cách, nếu đường cùng hắn chỉ có thể đem nàng theo cùng.
Suy nghĩ một lúc hắn chợt nghĩ ra cách:
- Nàng có muốn tới chỗ Anh cô không?
Thanh Giang nghe xong thì có chút suy nghĩ, Anh cô là sư phụ của hắn, cũng đã giúp hắn không ít, nếu như bây giờ cả nàng cũng tới làm phiền thì thật là có chút khó coi.
- Ta tin chắc Anh cô ấy sẽ không từ chối nàng đâu, tiện thể tới chỗ người tu luyện một phen cũng tốt. Dù sao sau này ta cũng sẽ trả lại cho xin người đầy đủ.
Thấy Thanh Giang còn đắn đo nên hắn lại tiếp tục thuyết phục, bản thân hắn cũng không ngại nợ Anh cô thêm chút ân huệ.
Xoẹt
Hai người đang nói chuyện thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-chau/1669814/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.