Dù đang là mùa hè, nhưng gió từ sông Thames thổi vào vẫn mang theo hơi lạnh. Meredith rùng mình khi cô và Tristan bước ra khỏi xe ngựa vào bến tàu Southwark. Khu cảng cũ kỹ trong chốn nghèo khổ và bạo lực xảy ra thường xuyên của London này là nơi Devlin chọn cho cuộc gặp gỡ.
Một phần cơn ớn lạnh của cô không liên quan đến nhiệt độ. Cô đã cam đoan với Tristan về sự an toàn của họ vì anh quá lo cho tính mạng của cô, chứ thực ra cô không chắc chắn điều gì cả. Ở một địa điểm gặp mặt không do cô lựa chọn, cô biết rõ họ có thể đang bước vào một cái bẫy.
Tristan nắm lấy cánh tay cô nhưng không hề nhìn cô. Cô khao khát một nụ cười vỗ về ở anh, nhưng điều đó là không thể. Vì họ có thể bị theo dõi, họ đã thống nhất là anh sẽ đối xử với cô như một tù nhân kể từ lúc bước xuống xe ngựa. Đó là cách duy nhất đảm bảo vỏ bọc của họ được nguyên vẹn.
Khi đi dọc bến tàu, cô bắt gặp một ả gái ăn sương đang lả lơi chào mời trước một quán rượu thô kệch. Khi họ đi ngang qua, cô ả đưa tay lên môi hôn gió. Đó là mật hiệu Emily thường dùng để nhận dạng với đồng nghiệp khi cô nàng cải trang.
Thế nghĩa là Ana cũng ở gần đây, đang ẩn mình và có lẽ đang run bần bật vì cô nàng rất hiếm khi ra thực địa. Nhưng Meredith biết khi nào cần thiết, Ana sẽ bảo vệ bạn bè bằng tất cả khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/london-ta-va-em/2197954/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.