Mụ Uri chỉ nói có thế, trong mắt mụ lúc này chỉ còn thấy toát lên một vẻ thèm thuồng tham lam đến tột độ. Quả thực là chưa có một cái Tết năm nào sẽ có thể tươm tất hơn cái Tết này, mụ cùng với đám quỷ nô lại bắt được nhiều lợn Tết đến thế. Đặc biệt hơn nữa chính là Đế Quân lại sắp có thêm vợ mới, một khi "đan thi" được hấp nạp hoàn toàn, lúc ấy mụ và lũ quỷ nô chắc chắn sẽ được tích công ban thưởng. Rồi mụ phất tay một cái ra hiệu cho đám quỷ rừng, ý nói cần phải lưu tâm để ý canh chừng cho cẩn mật. Sau đấy mụ chuyển thân bước nhanh ra cửa, theo hướng cuối đường rồi đi miết khuất dạng.
Lúc này trong ngôi nhà cỏ chỉ còn lại Thuỳ Anh và con Huệ, hai đứa mặt đối mặt bốn mắt nhìn nhau tuyệt vọng. Biết bao nhiêu nỗi sợ hãi cùng sự hối hận muộn màng đang chen lấn ních trọn tâm can họ, từng dòng lệ nóng cứ tràn ra chảy xuống ướt nhoè trên đôi mắt. Chả có nhẽ chỉ với tuổi đời đang còn thanh xuân phơi phới, vậy mà bọn họ đã phải chết thảm tại nơi xó xỉnh rừng sâu núi thẳm này hay sao? Biết bao dự định cùng ước mơ của cuộc sống tươi đẹp đang còn chờ họ ở phía trước, rồi ông bà cha mẹ có tìm có nhớ đến họ hay chăng?
Hai bạn trẻ tội nghiệp hãy còn đang hoang mang lo sợ dường như đã lên đến tột đỉnh, thì đột nhiên ngay phía bên ngoài chỗ sau cánh cửa lớn, liền lần lượt từng tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lon-tet-cua-loai-quy-rung/3071114/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.