"Tại sao?"
Cô sửng sờ, mở tròn xoe mắt nhìn chằm chằm vào anh. Trước đây anh đã dặn dò, cô đi đâu cũng phải nói một tiếng, nhưng trưa nay cô không hề báo, cô cũng chẳng nói lại với quản gia, ngược lại còn bị thương nữa... Có phải anh giận cô rồi không?
"Em phải ngoan ngoãn nghe lời tôi! Không được là không được!"
"Anh thật quá đáng, anh đã ép buộc tôi không gặp ba mẹ, bây giờ lại không cho tôi gặp anh ấy?"
Tiếng nói dứt khoát thoát ra từ anh, giọng nói hơi lớn, đôi mắt màu nâu sẫm ôn nhu lúc nãy cũng dần chuyển sang giận dữ. Cô cũng không màng bị mắng chửi cố gắng nói lên bức xúc, vừa dứt lời ánh mắt của anh lại khiến cô có chút bấn loạn, từ con hổ con hiên ngang xù lông, nhưng hiện tại cô lại có cảm giác sợ hãi, chẳng khác nào mèo mướp.
"Qua đây!"
Cô chậm rãi bước đến gần anh theo quán tính, những bước đi có chút chừng, anh đột nhiên đứng dậy, vịn chặt lấy hai bờ vai trắng nõn nà của cô, sức lực của anh dồn hết vào bờ vai của cô khiến cô có chút đau, khẽ nhíu mày, càng chống cự cựa người, anh lại càng giữ chặt hơn.
"Khê, Nhìn thẳng vào mắt tôi!"
Cô không dám nhìn, nhất là ngay lúc này, cô sợ phải đối diện với anh, cô cắn cắn môi, anh lại càng bóp chặt hai bả vai của cô, hối thúc cô tập trung nhìn thẳng vào mắt anh.
"Em yêu cậu ta?"
"Tôi..."
Cô ấp úng không trả lời, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lon-nhanh-nhe-toi-cho-em-ba-nam/3148626/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.