Anh nói hoàn toàn đúng, cô thích ăn nhất chính là món đó, nhưng lúc nãy khi nghe Tử Dung lên tiếng cô cảm thấy mình chỉ là người thừa thải, thức ăn mà bản thân thích nhất cũng trở nên vô vị. Anh không hề tranh cãi với cô, cũng chẳng hề lớn tiếng ép buộc cô, chỉ nhẹ nhàng nắm chặt lấy bàn tay của cô như một liều thuốc trấn an, người cô như có nguồn điện, làm cô giật thót người. Không gian trầm lặng đến đáng sợ, Tử Dung cũng không hề lên tiếng, điện thoại Tử Dung reo lên, Tử Dung xin phép rời khỏi bàn nghe điện thoại, không khí ngợp ngạt càng trở nên căng thẳng, cô hất bàn tay thon dài ấm áp của anh ra, ánh mắt căm phẫn nhìn anh.
"Đừng giả vờ thương hại tôi!"
"Tôi thương hại em?"
"..."
Cô không trả lời, lập tức quay chỗ khác, không muốn đối diện với anh. Rõ ràng dù Tử Dung đã được gả cho người đàn ông khác, vậy mà anh vẫn luôn chăm sóc chọn món mà cô ấy thích nhất...
"Đừng nghĩ lung tung"
"Đừng giả vờ nữa, đi mà lo cho cô ấy, nhưng tôi nhắc cho anh nhớ cô ấy đã có chồng rồi đấy!"
Cô nói một tràn rồi lại bất ngờ khi bản thân lại cư xử như thế, tại sao cô lại tức giận, tại sao trong lòng cô lại rối loạn, lại chứa đầy sự giận dỗi... Cô cúi mặt xuống, không hề muốn đối diện với anh nữa. Anh đột nhiên nâng cằm cô lên, ánh mắt anh và cô đối diện nhau, ánh mắt chứa đầy sự thâm tình...
"Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lon-nhanh-nhe-toi-cho-em-ba-nam/3148612/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.