Cô hít một hơi thật sâu, cơ thể yếu ớt tần tụy ngước nhìn ba mẹ, cô đã suy nghĩ kĩ, bây giờ cái quan trọng nhất chính là cứu bọn họ.
"1 phút 2 giây? Cậu..."
"Ba, mẹ, dì Nghi Hạ. Con sẽ cố gắng!"
Cô trấn an mọi người, thật chất cũng chính là trấn an bản thân. Lý trí của cô đang hối thúc cô, còn con tim của cô thì đau lắm, đau giống như đang bị từng mảnh tranh trước mắt đâm sâu vào lồng ngực. Cô run rẩy cầm miếng mảnh ghép đầu tiên, mười hai giây ngắn ngủi cô phải hoàn thành bức tranh phức tạp trước mặt.
"Lục Khê tiểu thư, cô đã sẵn sàng?"
Cô gật đầu "ừm" một tiếng với Lâm Đồng, đồng hồ trên tay đã được bấm giây, cô nhanh chóng dồn hết tâm huyết của mình vào ghép bức tranh trước mặt. Bức tranh lần này cũng khá ổn đối với cô, cô rất nhanh chóng ghép, cô chỉ có thời gian một phút ngắn ngủi.
"Tiểu thư, cô chỉ còn 10 giây cuối cùng"
Thời gian trôi qua nhanh chống, mồ hôi nhanh chóng ướt đẫm trên vầng trán của cô. Cô nhắm mắt, đặt vị trí của mảnh ghép cuối cùng lên khung. Bức tranh vừa vặn hoàn thành, cô thở phào nhẹ nhõm.
"Chúc mừng tiểu thư cô đã hoàn thành, cô dư được một giây"
Cô gật đầu, anh ngồi trên ghế sofa bắt chéo chân, ngồi coi kịch hay mà cô mang đến, cô vừa ghép xong mảnh ghép, anh không hề nói gì, đôi mắt lạnh lùng u buồn đang hướng về cô, anh giơ chìa khóa ra trước mặt, ý định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lon-nhanh-nhe-toi-cho-em-ba-nam/3148586/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.