Suốt mấy ngày trôi đi, Mẫn Huyên vẫn không đi học, cả lớp điều không hề hay biết thông tin gì của Huyên cả, cô vẫn đi học bình thường, ánh nắng chiếu soi vào cái bàn trống trơn bên cạnh cô. Cô hận đến nỗi không thể đi tìm Mẫn Huyên ngay lập tức vào lúc này, Mẫn Huyên đáng ghét, tại sao đi đâu đến bây giờ không hề gặp lại cô? Nếu có đi du lịch cũng phải báo một tiếng trước chứ?
...
Cô lặng lẽ bước đi trên đường về nhà, cô cố tình đi ngang nhà Mẫn Huyên, nhưng lại không thấy ai ở trong đó. Một chiếc xe hơi đang đi theo sau bóng lưng cô, cô hoảng hốt sợ hãi khi thấy chiếc xe đó rất lạ, chiếc xe gần ckk đến mức có thee nghe cả động cơ của xe, cô ngoái đầu lại nhìn, hình như...không phải người quen của cô. Cô cố gắng đi nhanh thật nhanh, chạy hết sức để có thể trốn tránh. Chiếc xe ngày một chạy nhanh hơn, vượt lên trước mặt cô rồi dừng lại, một người áo vận vest đen bước xuống, gương mặt khá trưởng thành, dường như khá quen, nhưng cô nhất thời không thể nhớ ra.
"Anh...anh là ai?"
"Cô bé là bạn của Mẫn Huyên?"
Cô chỉ gật đầu nghi hoặc, có phải Mẫn Huyên có chuyện gì rồi không? Người đàn ông kéo cửa xe chờ cô, thấy cô không phản ứng liền lên tiếng.
"Mời cô bé lên xe."
Cô lại gật đầu một cái, nếu là chuyện của Mẫn Huyên cô cũng cần nên biết. Cô bước lên xe, bên trong không khí ngột ngạt đến khó thở, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lon-nhanh-nhe-toi-cho-em-ba-nam/3148565/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.