Bàn tay nhỏ bé của Mẫn Huyên bị An Khôi nắm chặt, lôi đi về phía khách sạn đối diện, Mẫn Huyên hồi hộp nhìn An Khôi, sắc mặt của anh ta dường như thay đổi hẳn, có lẽ là sự tức giận, nồng độ cồn trong cơ thể làm An Khôi đỏ hết cả mặt.
"Anh, mình đi đâu?"
An Khôi không trả lời chỉ cùng Mẫn Huyên bước đến phía trước mà thôi, Mẫn Huyên thầm thở dài. Hiện tại, An Khôi dường như đã mất hết chính kiến, hành động càng thêm quái lạ, Mẫn Huyên rất muốn đưa An Khôi về, nhưng lại không biết đưa anh về đâu, bây giờ có khách sạn đưa anhh vào đó Mẫn Huyên sẽ cảm thấy an toàn hơn. Mẫn Huyên hít thở thật sâu, dìu anh vào khách sạn đối diện, bước đến quầy tiếp tân, Mẫn Huyên nói chuyện nhẹ nhàng, rồi lấy chìa khóa đưa anh lên lầu.
Căn phòng ngăn nắp được bật đèn sáng trưng, An Khôi dường như đã ngà ngà, say mèm. Mẫn Huyên khổ sở dìu cơ thể to lớn của An Khôi từ đầu đến giờ ê nhức cả bả vai và cổ. Mẫn Huyên dìu An Khôi nằm ngay ngắn trên giường, cởi bỏ giày màu đen bóng loáng của anh ra, lặng lẽ lấy khăn ướt lau mặt cho An Khôi. Mẫn Huyên nhìn An Khôi chằm chằm, An Khôi thật sự quá thu hút khiến Mẫn Huyên không thể nào rời bỏ được. Khuôn mặt vuông chữ điền, đôi mắt tròn đã nhắm lại, mũi khá cao.
"Tử Dung...tại sao vậy? Tại sao em lại từ chối anh...."
An Khôi mê sảng gọi tên một người phụ nữ khác trước mặt Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lon-nhanh-nhe-toi-cho-em-ba-nam/3148558/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.