"Cuộc sống cũng ảo ảnh giống như một con người bị cận. Khi mở kính ra bạn sẽ thấy nó ảo ảo không thể nhìn rõ và nghĩ rằng ai cũng tốt như ai. Khi đeo kính vào, ta mới có thể nhìn rõ từng bộ mặt của con người !"
...
Nghe những lời nói của thầy, cô khẽ cười, vòng đôi tay của mình ôm choàng lấy thầy. Những lời nói của anh như trút đầy mật ngọt làm cô say đắm. Trong lòng cô dâng tràn một sự hạnh phúc khó tả.
"Thật không anh ?"
"Tất cả điều là thật. "
Người ta nói ? Con gái không nên yêu một người quá lớn tuổi hơn mình ? Nhưng cô lại thấy khác, yêu người lớn hơn mình tận mười hai tuổi, được nuông chiều, được lo lắng chăm sóc, không phải rất tốt sao ?
Thực chất, tình yêu cũng giống như một chuyến mua bán. Thuận mua vừa bán, được lợi cả đôi bên ? Gái chưa chồng bán trái tim cho trai chưa vợ. Hai bên đồng lòng chung ta người bán người mua.
Tình yêu không phải dựa vào độ tuổi hay hoàn cảnh. Chỉ cần có duyên, hai trái tim cùng đập, cùng hòa quyện khi gặp nhau thì chắc chắn chung ta sẽ là một cặp đôi hoàn hảo.
Cô ôm lấy thầy, hơi ấm từ thầy truyền qua cơ thể của cô khiến cô cảm thấy ấm áp và an toàn vô cùng. Hôm nay, thầy lại mặc chiếc áo sơ mi màu xanh nước biển. Nhìn thấy nó, từ khóe mắt của cô rơi xuống mu bàn tay của thầy. Thầy giật mình, buông cô ra, khẽ nâng cằm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lon-nhanh-nhe-toi-cho-em-ba-nam/3148488/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.