Đến lúc tôi về tới Beardsley, thì trong tiến trình của việc tóm lược đau lòng mà đến giờ này tôi đã thảo luận đầy đủ chi tiết, có một hình ảnh trọn vẹn đã hình thành trong trí óc tôi; và qua — luôn luôn liều lĩnh — quá trình loại trừ tôi đã thu nhỏ hình ảnh này thành bản gốc cụ thể duy nhất mà hoạt động của bộ não ốm yếu và kí ức u mê có thể mang lại.
Ngoài Đức Cha Rigor Mortis (như các cô gái vẫn gọi ông ta),và một quý ông dạy các môn không-bắt-buộc là tiếng Latin và tiếng Đức, không có giảng viên nam thường xuyên nào ở Trường Trung Học Beardsley. Nhưng vào hai dịp, một thầy trợ giảng môn nghệ thuật ở phân khoa của Đại Học Beardsley đã sang chiếu cho các nữ sinh xem những bức ảnh đèn chiếu về các thành quách nước Pháp và những bức họa thời thế kỷ mười chín. Tôi từng muốn tham dự những buổi chiếu ảnh và thuyết trình này, nhưng Dolly, theo thói quen của nàng, xin tôi đừng đến, chấm hết. Tôi cũng nhớ là Gaston có nhắc đến tay giảng viên đặc biệt ấy như một garçon[1] lỗi lạc; nhưng tất cả chỉ có vậy; kí ức từ chối cung cấp cho tôi cái tên của kẻ đam-mê-lâu-đài-cổ ấy.
Vào hôm đã ấn định cho việc hành hình, tôi đi bộ xuyên màn mưa tuyết qua khu sân bãi tới quầy chỉ dẫn ở Đại Sảnh Maker, Đại Học Beardsley. Ở đấy tôi được biết rằng tên thằng cha ấy là Riggs (hơi giống tên ông mục sư),rằng hắn là người độc thân, và rằng sau mười phút nữa hắn sẽ đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lolita/729179/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.