Tôi nghĩ là đúng một tuần sau lần cuối cùng chúng tôi đi bơi thì chuyến thư trưa mang đến câu trả lời từ bà Phalen đệ nhị. Quý bà viết rằng bà vừa mới quay về lại St. Algebra từ đám tang chị mình. "Euphemia không bao giờ còn như xưa, sau khi bị gẫy cái hông đó." Liên quan đến vấn đề của con gái Humbert phu nhân, bà muốn thông báo rằng đã quá muộn để ghi danh cho con bé năm nay; nhưng mà bà, Phalen sống sót, hầu như chắc chắn rằng nếu ông bà Humbert đưa Dolores đến vào tháng Một, thì chuyện nhập học cho con bé có lẽ sẽ dàn xếp được.
Hôm sau, ăn trưa xong, tôi ghé qua bác sĩ "của chúng mình", một thằng cha thân thiện, mà kiểu ân cần khéo léo với bệnh nhân và cách dựa dẫm hoàn toàn vào vài dược phẩm được chứng nhận, đã che đậy đầy đủ sự ngu dốt về, và sự dửng dưng với, y học. Sự thật rằng Lo sẽ phải quay lại Ramsdale là một kho báu đầy mong chờ. Tôi muốn được chuẩn bị đầy đủ cho sự kiện này. Thật ra thì tôi đã bắt đầu chiến dịch của mình sớm hơn, trước khi Charlotte đưa ra quyết định tàn nhẫn của thị. Tôi cần phải chắc chắn khi con bé đáng yêu của tôi về đến nơi, ngay đêm ấy, và sau đó hết đêm này đến đêm khác, cho đến khi St. Algebra mang nàng rời xa tôi, tôi sẽ thuần thục những phương cách làm cho hai tạo vật ấy ngủ say đến mức mà không tiếng động nào và không đụng chạm nào có thể đánh thức được họ. Suốt cả tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lolita/729177/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.