Annabel, cũng như người viết những dòng này, có dòng máu pha trộn, nhưng trường hợp của nàng là nửa Anh, nửa Hà Lan. Bây giờ tôi không còn nhớ được nét mặt nàng rõ ràng như vài năm trước, khi tôi chưa biết Lolita. Có hai kiểu ký ức thị giác: kiểu một là khi bạn khéo léo tái tạo hình ảnh tại phòng xử lý ảnh của tâm trí, với đôi mắt vẫn mở (và lúc đó tôi mường tượng Annabel bằng những thuật ngữ chung chung như: "nước da mật ong", "đôi tay mảnh dẻ", "tóc nâu cắt ngắn", "hàng lông mi dài", "miệng rộng tươi rói"); và kiểu khác là khi bạn gợi ngay lên, với đôi mắt nhắm lại, trên vùng tối phía trong mí mắt, ảnh chiếu bản sao khách quan, hoàn hảo của gương mặt yêu dấu, một bóng ma bé nhỏ bằng những sắc màu tự nhiên (và đó là cách tôi nhìn thấy Lolita).
Bởi vậy, hãy cho phép tôi tự hạn chế mình, khi miêu tả Annabel, với nhận xét rằng nàng là cô bé đáng yêu, nhỏ hơn tôi vài tháng tuổi. Cha mẹ nàng là bạn cố tri của bác Sybil, và cũng cổ hủ như bác. Họ thuê biệt thự cách khách sạn Mirana không xa. Ông Leigh hói đầu, da ngăm ngăm, còn bà Leigh (tên thời con gái là Vanessa van Ness) to béo, bự phấn. Tôi ghét họ làm sao! Hồi đầu, Annabel và tôi toàn trao đổi những chuyện đâu đâu. Nàng cứ vốc cát mịn lên và cho chúng chảy xuống qua các kẽ ngón tay. Tư duy chúng tôi được định theo cùng một hướng giống như những thiếu niên châu Âu sáng dạ cùng tầng lớp với chúng tôi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lolita/257041/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.