Lola ngước nhìn lên mặt Max. Hơi nóng từ lồng ngực anh dường như là thứ duy nhất cho cô biết rằng mình vẫn đang sống. Các ngón tay ngón chân cô đều có cảm giác cứng đờ như thể cô đang đứng trong tuyết, và cô sợ rằng nếu cô quỵ ngã, cô sẽ chết cứng vì sợ hãi. Ba ngày qua, cô đã sống chung với nó, đấu tranh đẩy lùi nó vậy mà hầu như không thể đẩy nó cách xa. Cô không chắc mình còn có thể làm thế thêm được nữa hay không. “Em muốn lại được cảm thấy an toàn, Max ạ.”
Cô đã vô tình bị bắt cóc, đe dọa, trói lại, gần như chết đuối vì cố cứu chú chó của mình, suýt mất mạng trong một cơn bão. Bé Cưng đã bị trộm mất và giờ những tên buôn lậu đang bắn cô. Chồng chất thêm vào đống tai nạn bất hạnh với khẩu súng bắn pháo hiệu, vụ suýt được giải cứu đêm hôm trước, nỗi lo lắng không dứt của cô, và cô đã có quá đủ.
Đêm đầu tiên trên tàu Dora Mae , cô đã cảm giác mình sẽ chết, và cô đã tranh đấu để sống. Đêm qua trong cơn bão, cô đã trải qua cùng nỗi sợ hãi ấy, và giờ thì cô phải đối mặt với mối đe dọa mới nhất tới đời cô.
Cô nâng tay lên hai bên đầu Max và kéo mặt anh về với mặt cô. Trong vài ngày qua, khoảng thời gian duy nhất cô gần gũi với cảm giác an toàn là khi ở trong vòng tay của người đàn ông đã đẩy đời cô vào vòng nguy hiểm này. Sự mạnh mẽ từ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lola-chay-tron/2910370/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.