Sáng hôm sau Miểu Miểu tỉnh lại chỉ có một cảm giác ——
Mệt mỏi.
Nằm mơ so với gõ mật mã viết chương trình còn mệt hơn nhiều.
Phần lớn những giấc mơ trước đây, khi tỉnh lại cô liền quên hết, một số ít sâu sắc hơn cũng chỉ nhớ sơ sơ, không giống cảnh tượng đêm qua. Sau khi tỉnh lại, trong đầu còn tự động phát lại.
Căn bản không tìm được nút tạm dừng.
Đòi mạng.
Thật muốn mạng.
Cô xoay người nằm sấp, định dựa vào giường một lát, âm thầm đếm số Pi: “3. 141592654…”
Ôi trời, rốt cuộc đếm đến lần thứ mấy rồi nhỉ? Bốn lần, năm lần, hay là sáu lần? Phòng tắm hình như hai lần, trong bồn tắm và trên bồn rửa tay, còn có ghế quý phi ngoài ban công, cửa sổ sát đất sau rèm cửa sổ…
Trời ạ mình đang nghĩ cái lộn xộn gì thế.
Miểu Miểu thở dài, cô bắt đầu đếm cừu, đếm tới con thứ mười ba, chuông báo thức điện thoại reo lên: “Miểu Miểu thức dậy đi, thức dậy đi, thức dậy đi!”
Dậy rồi.
Bởi vì cô đã trải qua cuộc sống phục hồi chức năng lâu dài và đau đớn, từ năm thứ ba đại học Miểu Miểu đã dưỡng thành thói quen chạy bộ. Cho dù thời tiết không tốt hoặc hoàn cảnh không cho phép, cô cũng phải đi tới đi lui trong phòng để hoàn thành nhiệm vụ đi 10.000 bước một ngày. Ba mẹ cô có thể theo dõi thông qua App vòng tay xem cô có đạt tiêu chuẩn hay không, quy tắc nhất quán* là, thêm mấy ngàn bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-yeu-thuong-ngot-ngao/2768710/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.