Chiếc xế hộp đen dừng lại trước căn nhà lầu nhỏ gọn trên mặt phố. Cô giữ chặt dây an toàn như không muốn tháo, nhìn qua kính chiếu hậu, anh khẽ nhăn mày, giọng nói có chút lãnh đạm:
- Em không định xuống xe sao?
Ánh mắt long lanh của cô nhìn anh qua kính, cảm giác có chút tội lỗi. Tư Hạ siết chặt dây an toàn ở trước ngực, đồng thời trong lời nói có vài phần e dè khó khăn:
- Anh khó chịu khi tôi nói thẳng ra vậy à? Trông anh không nói chuyện có hơi đáng sợ.
Bách Triết ảm đạm nhìn cô, quả thật nãy giờ anh vẫn chưa nới lỏng chân mày của mình. Nhìn thấy cô vẫn nhất quyết không rời khỏi ghế xe, anh vừa buồn cười vừa chua xót, chẳng hiểu cô gái này đang muốn nói điều gì với anh.
Từ trước đến nay chỉ cần là người không quan trọng, cho dù có chấm dứt mối quan hệ xã giao hay thân thiết gì cũng không khiến anh phải bận lòng, nhưng Tư Hạ cô cũng chỉ mới gặp nhau chưa đến 1 tháng, thế mà chỉ cần 1 câu vạch rõ ranh giới cũng đã khiến anh bứt rứt khó chịu.
Anh không cho rằng mình thích cô, nhưng cảm giác luôn nôn nao và khác lạ chỉ dành cho một người con gái này. Dù đã từng rung động với Tô Vy nhưng lần này lại không giống với lúc đó.
- Em muốn tôi phải nói gì với em? Chẳng phải nếu tôi có nói gì em cũng đều nghĩ tôi đang dối trá chỉ xem em là kẻ thế thân hay sao?
Phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-yeu-ngot-ngao/3390847/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.