- Không nói chuyện với anh nữa.
Tuệ Hy bĩu môi rồi xoay sang hướng khác, Tần Minh chỉ mỉm cười nhẹ nhàng rồi đưa cho cô. Trước khi Tuệ Hy nhận lấy, thì Tần Minh còn nói
- Anh xem đó là một lời khen.
Nói xong, Tần Minh giữ chặt lấy đầu của Tuệ Hy, dịu dàng hôn lên cánh môi mỏng của cô. Vì bị anh tấn công quá đột ngột, nên Tuệ Hy không có chút phòng bị nào. Cánh môi hiên ngang bị anh chiếm giữ, một lúc sau... Khi đã ổn định tinh thần, thì Tần Minh cũng cùng lúc buông tha cho cô.
Sau đó, anh còn nói nhỏ
- Em có muốn đi tiễn Vệ Kha không?
- Em... Không đi!.
Thật ra từ khi kết hôn đến hôm nay, Tuệ Hy vẫn có một vài thắc mắc về Tần Minh. Rõ ràng bản thân anh cũng không muốn Tuệ Hy quan tâm, lo lắng hay nhớ nhung Vệ Kha. Nhưng việc gì có liên quan đến Vệ Kha, anh đều nói cho cô biết. Tuệ Hy thực sự không hiểu trong đầu của người đàn ông này đang suy nghĩ cái quái gì. Nhưng mà có điều, Tuệ Hy biết rõ... Tần Minh không ép buộc cô phải làm gì, nếu là người khác... Chắc chắn họ sẽ buộc cô cắt đứt những thứ có liên quan đến Vệ Kha, nhưng Tần Minh lại khác họ. Dường như là khác rất nhiều....
- Em chắc chứ? 2 giờ chiều nay máy bay cất cánh. Nếu em muốn suy nghĩ lại thì nói anh biết, anh sẽ đưa em ra sân bay để tiễn cậu ta.
- Tần Minh, anh không muốn em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-yeu-kho-noi/2928872/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.