- Ma... Ma... Ma trơi kìa!
Nhưng có lẽ cái câu nói này không thể làm Tuệ Hy sợ được, nhưng mà lại làm cho nhiều thanh niên ở đây mặt tái mét. Cuối cùng Tuệ Hy lên tiếng
- Thật ra cũng không có gì đáng sợ. Chỉ là hiện tượng hóa học bình thường. Khi có người chết hay động vật chết ở đây thì xương của họ sẽ thải ra một ít photpho. Sau đó Photpho tác dụng với oxi và tạo nên một đám lửa màu xanh mà dân gian hay gọi là ma trơi.
- Tần Minh, rất có thể ở đây có người chết.
- Ừ, chúng ta quay về chỗ ở đã. Sáng mai anh sẽ cho người điều tra lại.
Sau đó, tất cả mọi người đều gật đầu rồi quay về lều. Nhưng mà không ai ngủ được cả, vì thật sự họ rất sợ... Có khi nào họ đang ngủ liền bị chó sói ăn thịt hay không. Thật sự không biết là ngày xúi quẩy gì, những gì họ nghĩ liền biến thành sự thật, trước lêu trại có một hai con chó sói đang đứng bên ngoài. Với cách nghĩ hiếu thắng của Phù Ngải, cô ta liền muốn xông ra đánh một trận. Nhưng Tuệ Hy lại nói
- Không được, bây giờ chỉ có một hai con. Theo như bản tính của chó sói, nếu một con bị thương nó sẽ kéo cả đàn. Tốt nhất nên đốt lửa trước cửa trại, vì chó sói sợ lửa... Cứ đuổi đi đã!
- Nhưng lỡ nó quay lại thì sao?
- Cứ làm theo cách cô ấy nói.
Sau đó, tất cả cùng nhau đốt lửa ở trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-yeu-kho-noi/2928827/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.