Nhìn trong phòng khách trưng bày đủ các loại hoa tươi, Diệp Vân nghĩ đến nhức cả đầu.
Thật khôngthể ngờ người này lúc nào cũng theo khuôn sáo cũ, mỗi ngày, không sớmthì muộn đều thay đổi những loại hoa trong lọ, không hề gián đoạn.
Tuy rằng côcảm động nhưng cũng có điểm đau lòng, thật là, dù có nhiều tiền cũngkhông cần phung phí như thế. Thế nhưng ngẩng đầu cúi đầu nhìn những câyhoa kia, đều không thể chê bai được điểm nào.
Nghĩ tới mỗi đêm hai người ở chung phòng, trong lòng Diệp Vân lại cảm thấy trăm mốicảm xúc ngổn ngang, tuy rằng anh rất an phận quy củ, nhưng cũng có khitâm huyết dâng trào, không nhịn được mà vui vẻ cúi đầu trên bụng cô thìthào …
Anh nói làmuốn cùng cục cưng trao đổi tình cảm, có khi bảo bối trong bụng Diệp Vân khẽ cựa, khiến anh không khỏi kinh hỉ, nắm chặt tay cô, bộ dạng của anh lúc ấy thật đáng yêu mà lại ngọt ngào.
Cô thầm nghĩ, sau này anh hẳn sẽ là một người cha tốt.
“Phu nhân,giữa trưa nên ăn gì, tôi sẽ đi mua đồ ăn?” Người vừa hỏi là chị Trương,bảo mẫu mới mà Tần Tử Tấn mời về, là một người rất chất phác.
“Sao cũngđược chị, em không có kiêng ăn cái gì.” Lúc đầu, “được” gọi là “phunhân”, Diệp Vân cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nhưng Tần Tử Tấn thì ngược lại,kiên quyết muốn gọi như vậy.
Bỏ đi, thời gian lâu rồi cũng sẽ thành quen. Ai, chỉ là thói quen này, không phải là thói quen tốt!
Chị Trươngđi ra ngoài, Diệp Vân chỉ còn một mình trong nhà, không có việc gì, quảthực là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-yeu-chi-noi-cung-em/41900/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.