Vặn vòi nước hết cỡ, Uyển Khanh cố gắng dùng dòng nước lạnh kia để khiến mình tỉnh táo trở lại. Cô không được mất bình tĩnh càng không có lý do gì để mất bình tĩnh, bữa cơm này thực tế là một trận chiến đối với cô. Nhưng mà cảm giác này là ghen sao?
Ghen chính là sợ mất đi những thứ mà bản thân tin rằng thứ đó thuộc về mình. Nhưng mà, Uyển Khanh hiểu rõ người đàn ông đó chưa bao giờ thuộc về cô cả. Cô lấy tư cách gì để ghen đây? Vu An Di nói rất đúng, bên cạnh hắn có biết bao nhiêu hoa thơm cỏ lạ, và Uyển Khanh cô cũng không phải là viên sỏi duy nhất trên một bờ biển.
Rốt cuộc là tại sao? Rõ ràng hắn đối với cô như vậy mà cô lại yêu hắn trong khi những người khác đối với cô rất tốt thì cô lại không thể có chút cảm giác nào? Uyển Khanh không khỏi tự giễu bản thân, đây chính là sở thích tự ngược đãi của tình yêu sao?
Cái cảm giác này khiến Uyển Khanh cảm thấy mình đang bị đùa cợt.
Là hắn đùa cợt cô hay là cô tự đùa cợt chính mình đây?
Tắt nước, nhìn gương mặt ướt mem của mình trong tấm gương lớn. Cô đã bình tĩnh hơn, đã ổn định hơn rồi. Uyển Khanh hít sâu một hơi sau đó lấy khăn giấy lau khô mặt, đứng thẫn thờ nhìn mình trong gương một lúc lâu.
Gương mặt này, dung mạo này chính là của Lôi Uyển Khanh chứ không phải Dương Anh Thi. Nhưng bây giờ chẳng phải Dương Anh Thi cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-uyen-khanh-em-dam-tinh-ke-toi/2909572/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.