Sau khi nhận thân phận làm cô chủ nhỏ của Lôi gia, cuộc sống của Trân Trân bỗng chốc trở nên thật bận rộn. Ban ngày sẽ phải dự họp báo truyền thông gì gì đó, sau đó lại phải cùng Lôi Hiệp Vũ tới các buổi tiệc nhỏ để tạo dựng quan hệ.
Hiếm khi hôm nay Lôi Hiệp Vũ đi ra ngoài một buổi sáng, Trân Trân mới được thảnh thơi đi dạo hoa viên ăn bánh rán, kì thật ở Lôi gia này người vừa mắt cô nhất vẫn là chị giúp việc tên Hiền, cái tên cũng thật giống với tính tình chị ấy. Chị Hiền có sở trường là làm bánh rán rất ngon, vô cùng ngon là đằng khác.
Lúc này Lôi Uyển Khanh đang thảnh thơi tắm nắng ở hoa viên, mà Lôi Ngân Chi đứng trên phòng ngủ cũng có thể nhìn thấy được nhất động nhất cử của cô.
“Cô chủ, chẳng lẽ thật sự không có cách gì đối phó với cô ta sao?”- Thuộc hạ thân cận của ả ta – Phúc Hằng, là người đứng đầu trong nhóm người làm ở Lôi gia.
Bàn tay nhỏ của Lôi Ngân Chi để trên cửa sổ đã nắm chặt lại, ánh mắt hiện lên toàn là địch ý: “Làm sao có thể để yên, con nhỏ này mạng lớn thật, một vụ tai nạn xe kinh thiên động địa cũng không thể lấy mạng nó.”
“Có điều bây giờ cô ta trở về đây rồi, rất khó đối phó. Thái độ hôm qua của Hạ Dĩ Niên và Hạ Lão phu nhân đối với cô ta không phải là bình thường.”
Phúc Hằng vừa nhắc tới chuyện này, vẻ mặt Lôi Ngân Chi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-uyen-khanh-em-dam-tinh-ke-toi/2909529/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.