Chương trước
Chương sau
đang nhắm mắt dưỡng thần chợt nghe thái giám thông báo , tiểu hoàng đế cước bộ vội vàng tiêu sái tiến vào

" Nhi thần thỉnh an mẫu hậu , thân thể mẫu hậu thế nào rồi?"

Tiểu hoàng đế đứng ở ngoài mành ngữ khí lo lắng hỏi , nhưng vẫn là bộ dáng đứa nhỏ .

" Con vừa nghe tin báo liền chạy đến , mẫu hậu là trụ cột ở trên triều , người bệnh thật sự là làm cho con đứng ngồi không yên .không bằng hôm nay trẫm không lâm triều , ở trong này bồi mẫu hậu , chắc các đại thần có thể thông cảm."

"Hoàng đế nói gì vậy , trụ cột của thiên triều là người .Hoàng đế chấp chính cần cù chăm chỉ ,ai gia nào có tài cán gì mà khiến cho hoàng đế không lâm triều ,nếu thực sự vì ai gia mà không lâm triều , vậy ai gia liền thành tội nhân .Ở đây đã có nhóm nô tài hầu hạ ,hoàng đế người mau đi lâm triều , canh giờ cũng đã đến. "

Nếu thật sự để hắn ở đây bồi nàng chỉ sợ bệnh sẽ càng nghiêm trọng hơn .Liễu Thanh Đường day day thái dương , vì tiểu hoàng đế đến mà bỗng nhiên thấy đau đầu , ngữ khí có chút nghiêm khắc nói .Tiểu hoàng đế ở bên ngoài mành còn đang chần chừ , Liễu Thanh Đường liền hòa hoãn ngữ khí nói.

" Ai gia thấy mấy ngày nay hoàng thượng làm việc rất tốt đều hợp tình hợp lý , nếu như thế mỗi ngày tấu chương không cần đưa đến cho ai gia , hoàng đế cùng với hai vị nội các và một vài vị đại thần thương lương rồi tự quyết định ,thái y cũng đã nói bệnh của ai gia là vì làm lụng vất vả mà tích thành ,hoàng đế cũng nên thông cảm cho ai gia một chút , để cho ai gia an nhàn chút có được không."

" Vậy .... nếu mẫu hậu đã nói thế , con xin nghe theo , mẫu hậu nghỉ ngơi cho tốt , trẫm nhất định sẽ làm một hoàng đế tốt thương dân như con , không làm cho mẫu hậu lo lắng."

" Ân , ngươi đi đi thôi."

Cho dù không nhìn thấy biểu tình của hoàng thượng ,Liễu Thanh Đường cũng có thể đoán được hắn như thế nào cao hứng ,khi đã đem quyền lực thu về tay.

Nhìn tiểu hoàng đế xoay người đi Liễu Thanh Đường liền cười lạnh trong lòng ,cho dù nàng không phê duyệt tấu chương ,cũng sẽ có biện pháp biết được việc lớn nhỏ trong triều .Nhiều năm tính toán ,mai phục cùng với hiểu biết của nàng ,chỉ cần nàng không giống kiếp trước , ngây ngốc đem tất cả cho tiểu hoàng đế mặc cho hắn sử dụng , trong triều nàng hoàn toàn có thể nắm trong bàn tay.

Huống hồ trí nhớ của kiếp trước vẫn còn , một chút chuyện đại sự đều ghi tạc trong đầu ,nàng vẫn còn có thể ứng phó .Về phần những việc nhỏ râu ria ,cũng không cần nàng ra tay.

Về phần đem tiểu hoàng đế nắm trong lòng bàn tay ,nàng không gấp ,nàng đã có một chủ ý ,chỉ cần đến thời điểm liền có thể bắt đầu thi hành , nàng phi thường chờ mong hiệu quả.

Còn cần tìm thời điểm về Liễu gia một chuyến ,hoặc mời phụ thân vào cung nói chuyện .Tuy rằng lần trước nàng đã tặng quà về nhà ,nhưng nói không chừng phụ thân không thể hiểu được ý tứ của nàng , có một số việc gặp mặt nói mới thỏa đáng.

Tính toán ,phân tích sự việc một lúc thì mama đã đi tới , Tần Thúc bưng thuốc đi ở phía sau.

" Thái Hậu nương nương , thuốc đã sắc xong ."

mama cùng Đào Hiệp cùng Liễu Thanh Dường luôn luôn thân cận ,nói lý ra đều kêu chủ tử , thời điểm có người ngoài mới kêu Thái Hậu nương nương. Bất quá Tần Thúc mới tiếp xúc qua , vẫn coi như người ngoài , mama nghĩ nhìn ánh mắt Liễu Thanh Đường liền thức thời lui xuống.

Tần Thúc đại khái cũng đoán được Thái Hậu nương nương định làm gì ,chỉ cần khi còn hai người ở chung một mình ,nàng liền nhất định có những hành động khiến thân thể hắn cứng ngắc .Hơn nữa biểu tình mỗi lần đều là lạnh nhạt như nhau .thật giống như chuyện nàng làm là chuyện hiển nhiên ,không có gì là không đúng , làm Tần Thúc vừa có chút chờ mong vui sướng lại có chút bất đắc dĩ bàng hoàng.

Mặc kệ trong lòng nghĩ như nào ,Tần Thúc vẫn duy trì che dấu nội tâm của mình đang dao động ,ngoài mặt trừ bỏ cung kính cái gì đều không nhìn ra.

Cứ đến thời điểm nhìn thấy Tần Thúc ,Liễu Thanh Đường luôn cảm thấy mình rất có tinh thần , nàng đem cảm giác này quy kết thành loại cảm giác an toàn ,bởi vì nàng biết Tần Thúc sẽ không phản bội nàng , cũng sẽ không cự tuyệt nàng ,nàng đối với hắn làm cái gì tất cả đều sẽ được bao dung.

" Tần Thúc , ai gia đau đầu."

Liễu Thanh Đường theo bản năng nói câu đó ,nghe giống như đang làm nũng , nàng từ sau khi mẫu thân qua đời ,cũng không cùng bất cứ ai làm nũng .khẽ ho nhẹ một tiếng che dấu Liễu Thanh Đường liền nói.

" Đến đây ,đỡ ai gia dậy."

Tần Thúc đặt chén thuốc xuống , trầm mặc tiến lên giúp nàng đem đệm sau lưng hoàn hảo ,rồi mới đỡ nàng ngồi dậy liền dịch dịch góc chăn , cùng Thái Hậu nương nương dựa vào như vậy thật gần , gần đến nỗi hắn có thể nghe thấy âm thanh nàng thở nhẹ bên tai ,hương thơm cách qua làn áo ngủ bằng gấm tỏa ra mê hoặc ,làm cho Tần Thúc cảm thấy hoảng hốt . Vì không muốn bị nhìn ra khác thường hắn chỉ có thể cắn nát môi mình , làm cho cảm giác đau thôi miên chính mình.

Cho dù là thế ,sau khi thối lui hắn vẫn thấy tay mình run nhè nhẹ .Bình tĩnh lại bản thân ,hắn cúi người bưng chén thuốc khom mình nói.

" Thái Hậu nương nương , thỉnh người dùng thuốc ."

Liễu Thanh Đường nhận lấy ,cau mày một ngụm uống hết , chỉ cảm thấy trong miệng một mảng đắng ngắt . Đợi trong chốc lát không thấy mama chuẩn bị mứt quả , Tần Thúc hiển nhiên cũng ý thức được , đang định nói gì đó . Liễu Thanh Đường chớp chớp mắt hướng hắn vẫy tay.

Lời nói trong miệng bị cái vẫy tay của Thái Hậu nương nương , nuốt trở lại ,Tần Thúc theo lời tiến lên chờ nghe phân phó.

Ai ngờ khi hắn tiến đến gần ,cánh tay tuyết trắng chợt vươn lên kéo cổ hắn xuống ,sau đó cánh môi mềm mại của nàng liền dán lên môi hắn.

Liễu Thanh Đường liên tục làm một chuỗi động tác không có cho Tần Thúc một chút thời gian phản ứng ,chờ khi hắn ý thức được tình huống hiện tại cả người liền như bị sét đánh trúng , sững sờ tại chỗ.

Cảm giác được phiến môi mềm mại còn có .....còn có chiếc lưỡi thơm ngát tiến vào trong miệng , Tần Thúc ngay cả mắt cũng không chớp , chính là hóa đá rồi . Ý thức được người đối với hắn làm sự tình này là Thái Hậu nương nương , Tần Thúc chỉ cảm thấy hắn đang đi trên mây , phiêu phiêu không có sức nặng.

Cho dù đã bị buông ra , Tần Thúc vẫn đứng đó với tư thế quái dị.

" Ân , không đắng nữa rồi , ai gia mệt đi nghỉ chút ,Tần Thúc ngươi đi xuống trước đi."

Đột nhiên tập kích xong Thái Hậu nương nương liền dùng ngữ khí lạnh nhạt bình thường nói xong , liền chính mình nằm xuống kéo chăn lên quay lưng về phía hắn.

Hồi lâu không thấy Tần Thúc phía sau có tiếng vang ,ngay tại thời điểm Liễu Thanh ĐƯờng nhịn không được muốn quay đầu lại nhìn liền nghe được hắn hốt hoảng " Dạ ." .Tiếng bước chân hỗn độn lui ra ngoài hoàn toàn không thấy được tiến thoái lễ nghi thường ngày ,Liễu Thanh Đường có thể đoán được giờ phút này hắn có bao nhiêu loạn.

Vì cái gì bỗng nhiên cùng hắn thân thiết ,nàng cũng không biết , bất quá vừa rồi cảm thấy miệng một mảng đắng ngắt vị thuốc ,lại thấy hắn mấp máy môi , nhất thời cảm thấy môi hắn cùng với mứt quả chắc tư vị không sai ,sau đó ma xui quỷ khiến liền tiến tới hôn lên . Sau khi lấy lại tinh thần chính nàng cũng hiểu được mình làm chuyện gì liền ngượng ngùng

Lại một tiếng động như có vật gì rơi xuống đất , đại khái Tần Thúc ra đến gian ngoài liền nhất thời đụng phải cái gì ngã xuống.

Như vậy đã mất hồn vía sao? Chỉ là bị nàng hôn một cái thôi mà .Liễu Thanh Đường nhịn không được ở trên giường nở một nụ cười ,nhưng lại lo lắng hắn bị gì đó nghiêm trọng , vì thế không nhịn được liền nói.

" Tần Thúc , quay lại đây ."

Chần chừ trong chốc lát , Tần Thúc liền vén màn đi vào , trên trán kia có một chút xanh tím . mũ vốn nghiêm chỉnh nay đã lệch lạc.

Tần Thúc chật vật không dám nhìn Liễu Thanh Đường , vừa rồi hắn hốt hoảng đi ra ngoài , liền chạm vào một bên giá , làm ra động tĩnh lớn như vậy , thật không có quy củ.

" Tần Thúc , ngươi không muốn cùng ai gia ở chung một chỗ sao?"Liễu Thanh Đường lại cảm thấy hắn không chừng sẽ không rõ ý của nàng ngẫm nghĩ lại liền trực tiếp nói thêm một câu.

" Chính là làm người của ai gia , đương nhiên ai gia cũng .....sẽ cho ngươi nếu ngươi muốn."

Liễu Thanh Đường cũng không biết nói như vậy có đúng không , dù sao nàng cũng không có kinh nghiệm loại chuyện này.

Liễu Thanh Đường nói xong liền chờ Tần Thúc trả lời , nàng nghĩ Tần Thúc sẽ thật cao hứng , rất nhanh đáp ứng , bởi vì hắn yêu nàng , cho nên có thể cùng nàng một chỗ không phải nguyện vọng của hắn sao? Nhưng là hắn vẫn quỳ gối ở đó thật lâu không lên tiếng.

" Ngươi không muốn?" Liễu Thanh Đường có chút không dám tin ,nàng căn bản không thể hiểu hắn nghĩ như nào.

" Nô tài .... là hoạn quan." Tần Thúc rốt cục cũng lên tiếng , tiếng nói có chút tức tối trong lòng chậm rãi khó khăn nói .

" Thân mình nô tài đã bị tàn phá chỉ sợ làm nương nương bẩn mắt ,làm nhơ nhớp thân mình nương nương."

" Huống hồ nếu nô tài cùng nương nương ở cùng một chỗ , sẽ hủy đi thanh danh của nương nương ."

hắn làm sao có thể không muốn ,thời điểm nghe Thái Hậu nương nương nói hắn cao hứng muốn điên lên rồi . không cần nghĩ vì sao bỗng nhiên Thái Hậu nương nương bỗng nhiên thay đổi thái độ với hắn ,giờ phút này hắn cảm thấy kiếp này đều không có gì phải tiếc nuối.

Nhưng lý trí của hắn biết không được ,không chỉ xuất phát từ thân phận với thân thể mình tự ti mà hắn còn biết hiện nay Hoàng Thượng đối với Thái Hậu nương nương kiêng kị , muốn nắm nương nương trong tay . Thời điểm này một khi nương nương bị nắm nhược điểm , nương nương sẽ bị phá hủy .hắn không dám tưởng tượng Thái Hậu nương nương cao quý như phượng hoàng sẽ bị người đời chửi bới ,dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn , mà hết thảy đều là vì hắn , như vậy hắn sẽ hận chết chính mình.

hắn yêu nàng như vậy , làm sao có thể làm cho chính mình trở thành nhược điểm của nàng .hắn muốn nói cho Thái Hậu nương nương biết ,cho dù trở thành một trung khuyển vì nàng , hắn đều nguyện ý .Nhưng là hắn quá yếu , cho dù là làm một trung khuyển cũng không có thể thay thế nàng hướng địch nhân giơ răng sắc nhọn.

Liễu Thanh Đường lẳng lặng ngồi trên giường nhìn hắn lạnh nhạt nói.

" Cho nên ta nói từ trước đến nay ta rất ghét ngươi Tần Thúc."

hắn đều không phải vẫn biết Thái Hậu nương nương chán ghét hắn sao , cho dù mấy ngày nay nàng đối xử với hắn tốt lắm , nhưng là nàng khẳng định vẫn là chán ghét hắn .hắn đối với nương nương mà nói là nhất thời hứng thú tiêu khiển nhưng rất nhanh sẽ chán ghét .hắn hẳn là đã giác ngộ sớm điều này ,nhưng vẫn cảm thấy đau lòng , hắn một chút cũng không muốn thấy Thái Hậu nương nương chán ghét chính mình , hắn phi thường sợ hãi biểu tình nàng ghét bỏ hắn , phi thường sợ hãi.

Liễu Thanh Đường xoay mình bước xuống giường , đi đến trước mặt Tần Thúc

" Nương nương , ngài còn đang bệnh , làm sao lại xuống giường" Tần Thúc nhìn thấy động tác của nàng tâm tư hối hận liền bị lo lắng thay thế .Nhưng là cho dù lo lắng nàng bệnh tình tăng thêm , hắn cũng không dám có thái độ cường ngạnh bắt nàng lên giường , chỉ có thể lo lắng khuyên nhủ.

Liễu Thanh Đường đối với lời nói của hắn mắt điếc tai ngơ ,tiến lên giữ chặt vạt áo trước ngực của hắn xoay người chiếm đoạt miệng hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.