Một năm với bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, mùa nào cũng để lại cho người ta những nỗi niềm riêng. Nhưng có lẽ mùa mà người ta không muốn chào đón nhất là mùa đông. Bởi đông lạnh, buồn và se buốt lòng người. Khi đông về, nỗi nhớ, nỗi buồn thẳm sâu lại chỗi dậy hòa cùng cảnh vật hiu hắt khiến người ta day dứt khôn nguôi.
Buổi sáng mùa đông thường tĩnh lặng kèm theo cái lạnh thấu xương. Thành phố A thời điểm này đã bắt đầu cảm nhận rõ cái rét căm căm của mùa đông. Trời cao lồng lộng phủ một màu bạc ảm đạm, từng bông tuyết trắng như lông ngỗng nhẹ nhàng rơi, bềnh bồng phiêu lãng bên ngoài khung cửa sổ.
Giai Nghi mỉm cười chào tạm biệt từng đứa trẻ, dẫn chứng ra khỏi lớp học sau đó mới mở tủ lấy túi xách chuẩn bị đi về. Mới đó thôi mà đã đến mùa tuyết rơi. Sáng sớm, từng bông tuyết li ti theo cơn gió lạnh rơi xuống mặt đất. Càng ngày, tuyết rơi càng dày, chẳng mấy chốc đã phủ trắng xóa mặt kính kề sát cạnh cô.
Giai Nghi đứng giữa hành lang chật hẹp, nép sát vào một bên đợi mọi người đi qua hết mới bắt đầu di chuyển. Vừa ra đến ngoài cửa, cô không nhịn được rùng mình. Đôi tay trắng nõn che lấy miệng thổi phù phù hai cái. Đôi bốt đen dưới chân không ngừng dẫm trái dẫm phải để làm ấm cơ thể. Chiếc áo dạ dài đến đầu gối, bao bọc tránh để khí lạnh xâm nhập vào cơ thể.
Đợi một lúc không thấy xe buýt đến trạm, cô quyết định lững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-trong-mat-em/3342745/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.